Văn Án:
Luyện đàn làm phiền hàng xóm, thế nên tôi cố tình mua một căn hộ… trong khu nhà dành cho người đã khuất. Cả tòa nhà chỉ có mỗi mình tôi là người sống, muốn chơi đàn thế nào cũng chẳng ai than phiền.
Hôm đó đang hăng say tập đàn, bỗng đâu vang lên một tiếng gào thét:
“Phiền chết đi được! Phần bốn sai rồi! Sai! Sai! Sai hết rồi!!”
Tôi nổi hết da gà, run giọng hỏi:
“Tiền bối… chỉ giáo một chút được không ạ?”