Vừa tỉnh giấc, ta phát hiện người nằm ở trước cửa nhà tranh, là Ma Tôn phản diện bị trọng thương mà hôn mê, hắn đã mất trí nhớ.
Thế là ta lừa hắn cho hắn hầu hạ ta, bắt hắn mỗi ngày làm ruộng cho ta.
Ma Tôn thân thể cường tráng, cởi trần tay không cày mười mẫu ruộng cũng không thở dốc.
Sau này, nữ chính trong tiểu thuyết tìm đến, nàng ta nhìn Ma Tôn đang cày cấy trên ruộng thì kinh hãi:
"Ma Tôn ngươi sao lại ở nông thôn làm ruộng vậy?"
Ta sợ hãi vội vàng thu dọn hành lý bỏ trốn, Ma Tôn mà biết ta coi hắn là lao động miễn phí thì xong đời rồi!
Chưa chạy được một dặm đã bị bắt lại, nam nhân túm lấy sau gáy của ta, giọng khàn khàn: "Chạy cái gì?"