Sau khi đứng trước chiếc rèm giường mới và thầm ước một điều, crush bất ngờ từ trên trời rơi xuống... nằm ngay trên chiếc giường ký túc xá bé xíu của tôi.
Tôi phải dùng tay trái đè tay phải lại, gắng gượng kiềm chế cái ý định lao lên... hôn cậu ấy một cái thật kêu.
Hứa Uyển Uyển, phải giữ mình!
Chỉ cách tấm rèm mỏng thôi mà bên ngoài vẫn còn ba đứa bạn cùng phòng đang húp mì xì xụp đó!
Tôi còn đang cố nhịn thì cậu ấy không nhịn nữa.
Cậu ấy ghé sát lại, cắn tôi một cái rồi đỏ mặt gằn từng chữ: “Hứa Uyển Uyển, dám nhắc tới chia tay lần nữa, tôi sẽ hôn cho ngất xỉu!”
Cái... gì cơ?!
Chẳng lẽ… đây là anh bạn trai cũ từng sống nội tâm, cứng nhắc, chỉ vì tôi thè lưỡi lúc hôn mà sợ chạy mất dép sao?!