Trong chiếc rèm giường chống nắng full option siêu xịn, tôi và crush đang… mặt đối mặt, mắt to trừng mắt nhỏ.
Trời ơi đất hỡi!
Cửa hàng không hề lừa tôi!
Cái rèm này thực sự có tác dụng biến điều ước thành sự thật luôn đó!
Để xác nhận mình không bị hoa mắt, tôi giơ tay ra… nhéo nhéo vành tai của cậu ấy thử một cái.
Mềm mềm, còn hơi nóng lên, đỏ ửng nữa chứ!
🍀 Mấy bà yêu thương thì Follow kênh Cám tại FB: "Cam Sắc Cám" và "Đại Bản Danh Nhà Cám" nha 💗
Cách đây một tháng, tôi tình cờ lướt thấy một shop thần kỳ bán “rèm ước nguyện”, nghe đồn chỉ cần lén lút ước một điều lúc không có ai, điều ước chắc chắn sẽ thành hiện thực.
Vì sợ thi lại môn Toán cao cấp, tôi vội đặt hàng không nghĩ ngợi.
Ban đầu cũng chỉ định thử đại cho vui thôi, ai ngờ nó thiệt sự linh luôn!!!
Tôi chỉ buột miệng ước: “Ước gì cái anh cao 1m88 đẹp trai tôi gặp ở căn tin 6 bỗng dưng xuất hiện trước mặt mình.”
Ai ngờ vài giây sau…
Ảnh thật sự hiện hình từ hư không!
Nhìn cậu ấy có vẻ sắp hét lên, tôi phản xạ siêu nhanh, lao tới bịt miệng cậu lại.
"Ư ư ư""
Cậu ấy hoảng loạn lùi ra sau.
Cậu chạy, tôi đuổi.
Cái giường đơn nhỏ xíu không chịu nổi hai đứa giằng co, khung giường bắt đầu kêu cót két cót két nghe cực kỳ đáng ngờ...
Nhìn gương mặt nam thần đang bối rối trước mặt, tôi phải dốc hết sức lực mới kìm lại được cái ý định lao lên hun lấy hun để.
Hứa Uyển Uyển, giữ mình nào!
Chỉ cách một tấm rèm thôi, bên ngoài còn ba đứa bạn cùng phòng đang húp mì rột rột đó!
Mà nói chứ, ai mà tin được cái trò "rèm giường biến điều ước thành sự thật" chứ?
Mà nếu bị phát hiện đang… giấu trai trong phòng, chắc tôi khỏi sống quá!
Nghĩ tới đây, bên ngoài rèm đột nhiên vang lên tiếng gõ lộp bộp: “Uyển Uyển, bên trong lục đục gì đó hả?”
Tôi thầm hét c.h.ế.t rồi, lập tức đè cậu ấy nằm xuống, kéo chăn trùm kín từ đầu đến chân.
Y như kịch bản phim, ngay giây tiếp theo, khóa kéo rèm bị kéo ra một khe nhỏ"tôi và nhỏ bạn cùng phòng Tống Manh nhìn nhau trân trối.
Nó nhếch mép, cười gian: “Làm gì căng vậy cưng? Giấu bảo bối trong đó hả?”
2.
Bầu không khí căng như dây đàn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Tôi cười gượng lắc đầu phủ nhận, hai tay giữ chặt mép chăn không buông.
Dưới lớp chăn đó, mặt cậu ấy đang… dán sát vào đùi tôi.
Hơi thở nóng rực phả lên da khiến tôi rùng mình nguyên người!
Tống Manh vỗ vỗ chăn tôi, nghi hoặc hỏi: “Giữa mùa hè mà đắp chăn kín mít vậy, bà không thấy nóng à?”
Tôi lập tức chột dạ, ấp úng bịa: “T-tui… tui bị lạnh bụng…”
Câu vừa dứt, thì một làn nóng ẩm bất thường truyền từ bắp đùi lên.
Gì vậy?!!
Cậu này là chó à?!
Sao lại l.i.ế.m chân tôi trời ơi là trời!!!
Tôi cứng đờ cả người, nóng đến mức muốn bốc cháy tại chỗ luôn rồi!
May mà đúng lúc đó có người gõ cửa phòng thông báo: “Các phòng ra tầng dưới lấy tài liệu nha~”
Tống Manh ngoái đầu lại nói: “Uyển Uyển, bà mệt thì khỏi đi, tụi tui lấy giùm!”
Tôi gật đầu lia lịa như gà mổ thóc, mặt không dám ngẩng lên.
Chẳng mấy chốc, ký túc xá lại trở về yên tĩnh.
Cậu con trai ấy chui ra khỏi chăn, má đỏ ửng vì bị úp lâu quá, vừa ngượng vừa không dám nhìn tôi.
Nhưng không hiểu nghĩ gì mà liền quay mặt đi, vành tai cũng đỏ ửng theo.
Tôi nhìn thấy miệng cậu ấy mấp máy.
Nhưng đầu óc tôi trống rỗng, chẳng nghe thấy gì cả.
Chỉ thấy muốn hôn.
Thế là tôi chu môi, đầu tự động ngả về phía cậu ấy.
Như được tiếp thêm dũng khí, cậu ấy nghiêng người tới, “chụt” một phát ngay môi tôi.
Toàn thân tôi lại run lên lần nữa.
Ngay sau đó, cậu ấy vòng tay đỡ lấy sau gáy tôi, trán chạm trán, ánh mắt cụp xuống, không dám nhìn thẳng.
Cậu ấy nói rất khẽ, như sợ người ta nghe được: “Hứa Uyển Uyển, anh cho em hôn. Hôn rồi thì không được đòi chia tay nữa. Nếu còn nói chia tay… anh hôn cho xỉu luôn!”
Vừa dứt lời, như nhận ra mình hơi “mất hình tượng”, cậu ấy lập tức buông tôi ra, lùi lại hai bước.
Còn tôi thì vẫn mơ màng gật đầu như bị bỏ bùa, đến khi bất chợt lọt tai một từ khóa: “Chia tay?”
Khoan đã
Tính từ bé đến giờ, tôi chỉ từng có đúng một người bạn trai.
Chẳng lẽ… cái người đang ở trước mặt tôi đây chính là anh người yêu cũ từng siêu trầm lặng, khô như gỗ, bị tôi thò lưỡi ra lúc hôn mà chạy mất dép đó hả trời?!