Phu Quân Ta Cực Kỳ Thích Ghen

Phu Quân Ta Cực Kỳ Thích Ghen

Tác giả:

Trạng thái:

Full
Đánh giá: 0.0/10 từ lượt

 

Năm ta mười hai tuổi, ta nhập phủ nhà họ Tống, được định sẵn làm vị hôn thê của Tống Dục.

 

Ta theo bá mẫu học tập thi thư lễ nhạc, học xem sổ sách, học gảy bàn tính.

 

Còn Tống Dục thì theo bá phụ chinh chiến nơi biên ải, dốc lòng vì quốc gia.

 

Năm Vĩnh Định thứ ba, đại quân thắng lớn, Tống Dục phong danh lẫy lừng, được tôn xưng là Chiến Thần Tướng quân.

 

Ngày hắn khải hoàn trở về kinh thành, ta theo bá mẫu đi nghênh đón, đặc biệt vận bộ y phục thiên thanh thêu mây mà hắn yêu thích nhất.

 

Thiếu niên cưỡi ngựa ngang qua phố phường, phong tư tuấn dật, ý khí hào sảng, nụ cười rạng rỡ như ánh mặt trời.

 

Trong khoảnh khắc ấy, tựa như khuynh đảo con tim của bao nữ tử kinh thành.

 

Trái tim ta cũng không kìm được mà lỡ một nhịp.

 

Bảy năm thầm mến, cứ ngỡ cuối cùng cũng có thể đón lấy tia sáng hy vọng.

 

Thế nhưng đêm khuya hôm đó, dưới ánh trăng bàng bạc, Tống Dục đứng nơi tiền viện, bóng lưng cao lớn lạnh lẽo.

 

Hắn quay lưng về phía ta, chậm rãi thốt ra từng chữ, lạnh nhạt vô tình, mà mỗi lời tựa như lưỡi dao, đâm thẳng vào lòng ta:

 

“Lăng Từ Khê, ta không thích nàng. Hôn ước giữa ta và nàng, từ nay hủy bỏ."

 

Ta cắn răng, nước mắt rưng rưng, từng chữ từng chữ ép ra từ cổ họng:

 

"Chàng từng nói, ngày sau khải hoàn trở về, sẽ cưới ta làm thê tử."

 

Hắn khẽ cười, giọng điệu lạnh nhạt như gió đêm:

 

"Chỉ là lời nói đùa thuở thiếu thời, không thể coi là thật."

 

Ta run giọng thì thào, tựa như muốn níu giữ chút tàn tro cuối cùng:

 

"Nhưng ta đã coi là thật..."