An Cửu liếc nhìn hắn một cái, nói có lệ: "Bùi thần y."
Bùi Tịch: "An tiểu thư có hứng thú thật."
An Cửu không để ý đến hắn, nàng hiện tại thích chính là "Phi Y", lại chán ghét Bùi Tịch, có lý do lạnh lùng với hắn.
Bên người còn có tỳ nữ của Lâm phủ đi theo, An Cửu nói với tỳ nữ: "Đi lấy một ít thức ăn của cá cho ta, ta muốn cho cá ăn."
"Vâng, tiểu thư."
Tỳ nữ rất nhanh đem thức ăn cho cá tới, An Cửu tìm đến chỗ lan can thấp, ngồi xổm xuống hứng thú cho cá ăn.
Ném thức ăn cho cá xuống, một đàn cá nghe tin bơi đến, tụ tập tranh giành nhau.
"An tiểu thư viết thư xong chưa?"
An Cửu nghe tiếng quay mặt lại, lộ ra vẻ mặt sao huynh còn ở đây, mắt sắc bén phát hiện động tác phẩy quạt xếp của nam nhân dừng lại.
A, ra vẻ quá nhỉ.
Mới tháng tư mà dùng quạt.
Nàng hiện tại thấy hắn thế nào cũng không vừa mắt, cũng không giấu nữa, nói thẳng: "Viết xong rồi, đưa cho Lâm cô nương, nàng nói hai ngày là có thể đến kinh thành. Sao vậy?"
【 Độ hảo cảm của Bùi Tịch đối với cô -5, hiện tại là -64. 】
Ủa, không vui?
"Lúc trước An tiểu thư nói muốn tập võ......"
An Cửu ngắt lời hắn: "Quên nói, sợ về sau lại gây phiền toái cho Bùi thần y, ta đã thoả thuận với Hạ đại ca và Lâm cô nương, tiếp theo sẽ cùng các người ngao du giang hồ."
【 Độ hảo cảm của Bùi Tịch đối với cô +5, hiện tại là -59. 】
Trên mặt Bùi Tịch hiện lên vài tia không tán đồng: "An tiểu thư thân thể quý giá, sao có thể cùng ta ngao du?"
An Cửu: Ngươi diễn, ngươi lại diễn?
Nàng ngoài cười nhưng trong không cười mà toét miệng, híp mắt cười nói: "Không sao, Hạ đại ca nói, hắn sẽ bảo vệ ta, an nguy của ta hắn một mình gánh chịu đó."
Ngữ điệu của thiếu nữ nhẹ nhàng, cho dù kẻ nào cũng có thể nghe ra nàng đang sung sướng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -
Ngón tay Bùi Tịch bỗng nhiên nắm chặt nan quạt lạnh lẽo, lông mi dài hơi nhíu lại, đáy mắt mơ hồ lộ ra một tia u ám.
Hạ Tử Kình.
Lúc này, Ám Trang hắn bí mật khống chế nhiều năm đã bị hủy, mười mấy tên sát thủ tỉ mỉ bồi dưỡng đã chết, còn có lão người mù thần bí cũng không thấy bóng dáng.
Tổn thất không thể nói là không nặng.
Nhưng vì kế hoạch, những thứ đó đều có thể vứt bỏ. Vàng bạc tầm thường mà thôi, không thể quan trọng hơn mạng hắn.
Trọng sinh một kiếp, mục đích lớn nhất của Bùi Tịch, chính là mau chóng giải kịch độc không tên trong người.
Chỉ cần không có độc này, rốt cuộc không ai có thể động vào hắn.
Kế hoạch ban đầu tiến triển không tồi, nhưng hôm nay......
Hắn ngưng mắt nhìn lại, chỉ thấy thiếu nữ lại quay đầu, vươn ngón tay đụng vào con cá nổi trên mặt nước, khuôn mặt nhỏ tinh xảo bằng lòng bàn tay dưới ánh mặt trời trắng nõn trong suốt, khóe mắt đuôi lông mày đều là ý cười lộng lẫy không thèm che giấu.
Cho dù thích ân nhân cứu mạng Phi Y, cũng sẽ sinh ra hảo cảm với Hạ Tử Kình sao?
Thật là...... nữ nhân một lòng hai dạ.
【 Độ hảo cảm của Bùi Tịch đối với cô -20, hiện tại là -79. 】
Tiếng nhắc nhở bên tai, nhưng ý cười trên mặt An Cửu không hề thay đổi.
Ghen tị sao? Không đúng, hẳn là phát hiện vật sở hữu của mình có dấu hiệu thoát khỏi sự khống chế, cho nên dục vọng chiếm hữu phát tác?
Ý cười bên môi An Cửu càng sâu, bận trêu cá.
Chuyện yêu đương này, không chỉ đối tốt với một người là đủ. Có câu nói rất đúng, l.i.ế.m cẩu l.i.ế.m đến hai bàn tay trắng, An Cửu cảm thấy Bùi Tịch rất thích hợp.
Câu người cũng giống như câu cá, có lỏng có chặt, có tới có lui.
Khi cá lớn vùng vẫy thì thả dây, cá lớn mệt liền kéo dây, như vậy xác xuất thu hoạch mới có thể lớn nhất.
【 Ký chủ, độ hảo cảm giảm xuống quá nhanh, mong cô nghiêm túc hoàn thành nhiệm vụ. 】
"Ta đang nghiêm túc làm nhiệm vụ mà." An Cửu mỉm cười, không tiếng động trả lời, "Hệ thống, ngươi không phát hiện bây giờ Bùi Tịch rất để bụng ta sao?"
【......】
"Muốn khiến người như Bùi Tịch yêu một người, đối xử tốt với hắn không cũng vô dụng. Ngươi phải khiến hắn trải qua cảm giác có được nhưng lại mất đi, mất đi rồi lại có được...... Đến lúc đó, ta không tin hắn không yêu ta."