Mặc dù người bị chọn không phải mình, nhưng Vinh Nhung vẫn toát mồ hôi thay cho tổng giám đốc Phó.
Trần Lâm Tắc Hủ theo đúng trình tự hỏi Phó Ưng Phủ: “Tổng giám đốc Phó, anh chọn ‘thật lòng’ hay ‘thử thách’?”
Phó Ưng Phủ nhìn hai chiếc hộp trên bàn, điềm nhiên đáp: “Thật lòng đi.”
Nghe vậy, Trần Lâm Tắc Hủ rút một tờ giấy từ hộp ‘thật lòng’, rồi bật cười.
“Viết gì thế?” Vinh Nhung thấy cậu ta cười liền tò mò hỏi ngay.
Sau khi tạo đủ sự hồi hộp, Trần Lâm Tắc Hủ công bố đáp án: “Tổng giám đốc Phó, anh có yêu cầu gì đối với nửa kia của mình?”
[Chậc ╮╯_╰╭, cứ tưởng là câu hỏi gì ghê gớm lắm!]
[Nhưng nói thẳng yêu cầu về nửa kia trước mặt tất cả khách mời, nếu nói lời nào hay một chút, chẳng phải là đang nghiêm túc tỏ tình sao?]
Phó Ưng Phủ thu ánh mắt về từ Vinh Nhung, nghiêm túc trả lời: “Tôi hy vọng sau khi kết hôn, bạn đời của tôi sẽ không đi làm nữa, dành toàn bộ thời gian và tâm trí cho tôi. Đồng thời học cách trở thành một người chủ khác của nhà họ Phó.”
[……]
[Dành toàn bộ thời gian và tâm trí cho anh ta? Sao câu này nghe quen thế nhỉ, lần hẹn hò bằng thẻ bài tổng giám đốc Phó cũng nói câu này đúng không?]
[Đúng rồi, lần trước tổng giám đốc Phó còn hỏi Nhung Nhung có chịu xoay quanh người yêu sau khi kết hôn không mà.]
[Tuy gia thế, ngoại hình và năng lực làm việc của tổng giám đốc Phó thuộc hàng đỉnh nhất trong chương trình này, nhưng kiểu người muốn bạn đời chỉ xoay quanh mình như vậy… đúng là có hơi gia trưởng.]
[May quá, anh ấy không thích Kiều Kiều nữa, nhẹ cả người.]
[Vậy Nhung Nhung đừng thích tổng giám đốc Phó nữa, tôi vẫn muốn xem cậu ấy debut hơn ? ̄▽ ̄?]
Vinh Nhung nghe tổng giám đốc Phó nói mà ngượng ngùng che mặt, đợi anh nói xong mới dám ngẩng lên. Khi vừa nhìn lên thì bắt gặp ánh mắt tổng giám đốc Phó đang nhìn mình, cậu đành lịch sự nở nụ cười.
Phó Ưng Phủ thấy cậu không có phản ứng mãnh liệt như lần chống đẩy, bèn cho rằng cậu đã chấp nhận.
Trần Lâm Tắc Hủ tiếp tục dẫn dắt trò chơi: “Tổng giám đốc Phó, anh xoay chai chọn người tiếp theo đi.”
Phó Ưng Phủ cầm chai rượu lên bắt đầu xoay. Vinh Nhung căng thẳng nhìn chằm chằm vào chai, thầm cầu nguyện: Đừng chọn tôi, đừng chọn tôi…
Cuối cùng, miệng chai chỉ thẳng vào Ôn Thức Kiều.
[Tình huống trùng hợp thế này???]
“Vì tổng giám đốc Phó đã chọn ‘thật lòng’, nên Kiều Kiều phải chọn ‘thử thách’.” Trần Lâm Tắc Hủ nói rồi trực tiếp rút một tờ giấy từ hộp ‘thử thách’, đọc lên: “Hãy giúp khách mời khác giới xa bạn nhất cởi chiếc áo ngoài cùng của họ.”
Khách mời nam xa Ôn Thức Kiều nhất… Vinh Nhung lập tức nhận ra, chẳng phải là cậu sao.
Tuy nhiên, khi Ôn Thức Kiều đi về phía mình, Vinh Nhung cũng không phản đối gì, vì bên trong cậu vẫn còn mặc một chiếc áo lót.
Nhưng nếu Vinh Nhung cảm thấy không có vấn đề gì, thì khán giả lại không hài lòng:
[Viết thử thách nhạt nhẽo quá!]
[Rốt cuộc ai viết cái này vậy? Nếu không muốn viết thì để tôi viết cho! Đúng là phí phạm cơ hội!]
Mọi chuyện diễn ra trong chớp mắt. Vì Vinh Nhung không sơ vin chiếc áo bên trong vào quần, nên khi Ôn Thức Kiều cởi áo len trắng của cậu, vô tình kéo luôn cả áo lót bên trong lên.
Làn da trắng mịn cùng vòng eo thon gọn của Vinh Nhung lộ ra trước mắt mọi người, thậm chí ngay cả hai điểm hồng hồng trước ngực cũng thấp thoáng hiện ra.
Do Vinh Nhung quay lưng về phía tổng giám đốc Phó, nên góc nhìn của Phó Ưng Phủ, bác sĩ Du và ảnh đế Tiết chỉ thấy một chút. Nhưng Lê Hoài An, Sở Viễn Trạch, Trần Lâm Tắc Hủ, Hàn Lệ và ống kính camera lại thấy rõ mồn một.
[Nhung Nhung trắng quá, eo cũng nhỏ nữa!!]
[Hehehe, thì ra của Nhung Nhung là màu hồng à??]
[WTF, xem ở đâu vậy?]
[Phòng livestream của Hoài An rõ nhất!!! Mau qua xem!!!]
Phó Ưng Phủ thấy cảnh này, sắc mặt lập tức sầm xuống, nhanh chóng bước đến kéo áo lót của Vinh Nhung xuống.
Vinh Nhung nhìn thấy tổng giám đốc Phó đột nhiên tiến lại gần, một tay giữ lấy áo cậu, ấn xuống ngay chỗ eo, liền quay đầu lại khó hiểu nhìn anh.
Nhưng Phó Ưng Phủ chỉ im lặng, gương mặt tối sầm, không nói một lời.
[Tôi cứng rồi!]
[Tôi cũng…]
Các khách mời khác bỗng dưng im bặt.
Khán giả trong phòng livestream của Hàn Lệ nhìn thấy hắn đột nhiên mặt đỏ bừng, chẳng bao lâu sau lại cứng ngắc điều chỉnh tư thế ngồi, không nhịn được mà thắc mắc:
[Hàn thiếu bị sao thế? Sao tự nhiên mặt đỏ vậy?]
[Không phải là… cứng rồi chứ?]
[Có lẽ là thật đấy… Vừa rồi khi Hàn thiếu điều chỉnh tư thế, camera lướt qua một thoáng, có thể thấy rõ chỗ đó nhô lên.]
[?????]
Trong khi đó, Ôn Thức Kiều phát hiện áo lót của Vinh Nhung bị kéo lên, lập tức định giúp cậu chỉnh lại, nhưng Phó Ưng Phủ đã nhanh tay hơn, nên cậu ta dứt khoát tiếp tục cởi nốt chiếc áo len trắng.
Khán giả trong livestream nhìn cảnh tổng giám đốc Phó đứng phía sau “đỡ” Vinh Nhung, còn Ôn Thức Kiều ở phía trước giúp cậu cởi áo, không nhịn được cảm thán:
[Đây là cảnh tượng 3P gì thế này???]
[Hehe, trước sau giáp công à? ̄▽ ̄?]
Đặc biệt là sau khi áo len được cởi ra, tóc Vinh Nhung hơi rối, mặt cũng ửng đỏ, trông chẳng khác gì… vừa xong việc.
Bình luận trong livestream bùng nổ hàng loạt câu không tiện mô tả.
[Tôi xin rút lại lời mình nói trước đó. Tôi tuyên bố: Người nghĩ ra nhiệm vụ thử thách này đúng là nhân tài???? Chảy máu mũi luôn rồi!]