Xuyên Sách Tiểu Sư Muội Được Dàn Phản Diện Cưng Chiều

Chương 140





Đôi tay xí của chỉ thể cứng đờ giữa trung. Rõ ràng cả đỉnh núi chính chỉ ba họ, nhưng mỗi khoảnh khắc tay lộ , Tô Khanh Dung phảng phất đều thể thấy những tiếng nhạo vô thanh nhưng chói tai, vang vọng bên tai .

Lúc , cô bé chủ động vươn hai tay .

Tô Khanh Dung lúc mới cứng nhắc mà chấn động, dùng hai tay nắm lấy eo cô bé, ôm lòng bằng một tư thế gượng gạo.

Ngón tay dùng sức quá mạnh, Niệm Thanh khẽ “a” một tiếng, nhưng gì.

Tô Khanh Dung bước nhanh, giống như đang ôm một đứa trẻ, mà càng giống như đang ôm một củ khoai lang nóng, nhanh chóng buông tay.

Cô bé nhẹ mềm, dường như lỏng tay là sẽ tuột xuống đất, mà siết chặt thì sẽ cô bé thương. Tay Tô Khanh Dung vô cùng cứng nhắc, nhanh chóng chính điện, lên bậc thềm, đặt Niệm Thanh lên trường kỷ.

Hắn thậm chí liếc cô bé một cái, lập tức xoay rời khỏi cung điện.

Trên quảng trường, Tề Yếm Thù khoanh tay chằm chằm dãy núi xa xăm.

Tô Khanh Dung dừng lưng một bước, thấp giọng : “Sư tôn.”

Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện. Bận quá bạn có thể nghe truyện ở YT: Mèo Ghiền Truyện nhé ạ

Tề Yếm Thù về phương xa.

“Ta ngờ, ngươi thật sự định tay với nó.” Tề Yếm Thù lạnh nhạt : "Muốn hại một đứa trẻ sức chống cự, ngươi và những kẻ đó gì khác biệt?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Hắn lạnh: "Lại còn định tay đỉnh núi chính của . Tô Khanh Dung, ngươi quá ngu ngốc.”

Tô Khanh Dung im lặng.

Thật , đúng là nhiều suy nghĩ đen tối, nhưng cũng thật sự hại Ngu Niệm Thanh. Giống như Tề Yếm Thù , đỉnh núi chính , gió thổi cỏ lay cũng thoát khỏi mắt , huống chi là chuyện g.i.ế.c lớn như ?

Chỉ là vì nhiều năm như ai chạm tay , cho nên khoảnh khắc cô bé thổi tay , Tô Khanh Dung theo phản xạ điều kiện mà siết chặt ngón tay, thậm chí quên mất còn đang nắm cổ cô bé.

Tô Khanh Dung cố ý, nhưng cũng ý định giải thích.

“Đệ tử sai.” Hắn cúi đầu, chắp tay hành lễ: “Xin sư tôn trách phạt.”

Trước đây phạm , kết quả cũng chỉ là Tề Yếm Thù đánh cho một trận, trở về dưỡng thương nửa năm.

Đệ tử của Thương Lang Tông quen với cách sống như . Tề Yếm Thù giống như một con Boss lớn trong phó bản bí cảnh, bất luận là luận bàn với sư tôn là đơn phương đánh, khi trở về tuy thương tích đầy , thở thoi thóp, nhưng thể nhận nhiều kinh nghiệm và lĩnh ngộ mới.

Các tiểu ma vương chính là như mà từ từ thăng cấp trong tay đại ma vương, nhiều sự dịu dàng, chịu khổ nhưng hiệu quả cao.

Vừa Tề Yếm Thù tính tình , thường xuyên cần giải tỏa lửa giận, như giữa thầy và trò xem như là đôi bên cùng lợi.

Lần , lửa giận của Tề Yếm Thù mới bùng lên Niệm Thanh gián đoạn, liền thể nổi giận nữa.

Hắn chằm chằm phương xa, Tô Khanh Dung, chỉ lạnh nhạt : “Cút về ngọn núi của ngươi , bản tôn thấy ngươi.”

Tô Khanh Dung sững sờ, bỗng chốc ngẩng đầu.


Bạn đang đọc truyện trên truyenvang.com