Trước đây một độc lai độc vãng bao nhiêu năm, cũng từng cảm thấy gì, mà , Tạ Quân Từ đường, thể kiểm soát việc cứ suy nghĩ xem Niệm Thanh sống thế nào.
Không tin tưởng sư tôn, tin sư tôn ở đó, Niệm Thanh sẽ vấn đề gì về tính mạng.
Chỉ là cô bé vui vẻ mỗi ngày , đáng thương như lúc ở Vương gia ? Lúc cô bé , sư tôn sẽ dỗ dành, là cảm thấy cô bé phiền phức?
Tạ Quân Từ nhận liên lạc chủ động từ Tề Yếm Thù, trong lòng liền thắt .
Nhìn thấy đôi mắt và chóp mũi đỏ hoe vì của cô bé, lập tức chút luống cuống, rốt cuộc xảy chuyện gì.
Mãi cho đến khi sư tôn cẩn thận đánh Tô Khanh Dung mặt Niệm Thanh, Tạ Quân Từ lúc mới thở phào nhẹ nhõm.
Là cẩn thận dọa sợ cô bé, chứ vì cô bé xảy chuyện gì, điều còn hơn so với dự đoán của một chút.
“Thanh Thanh, sư phụ sai , chúng chính là chơi đùa như .” Tạ Quân Từ dỗ dành: "Em đừng sợ nha, .”
Nghe Tạ Quân Từ cũng như , Niệm Thanh mới thật sự dần dần định .
Niệm Thanh tuy miễn cưỡng tin họ chỉ đang chơi đùa, nhưng dáng vẻ lúc đánh của Tề Yếm Thù thật sự quá đáng sợ, cô bé khỏi nhớ nam nhân phá cửa xông đánh c.h.ế.t Đạp Tuyết lúc , đối với vẫn còn sợ hãi.
Cô bé ý tránh Tề Yếm Thù, ngược về phía Tô Khanh Dung.
“Có đau ạ?” Cô bé lí nhí hỏi.
Tô Khanh Dung từ lúc nãy thất thần, ánh mắt trôi nổi định. Phảng phất như đánh là .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Nghe thấy câu hỏi rụt rè của cô bé, lúc mới hồn, về phía cô bé.