Trường Môn Hảo Tế Yêu

Chương 702



Để tỏ lòng xin , nàng cúi xuống hôn nhẹ lên trán Bùi Quyết.

Thân thể Bùi Quyết khựng , ánh mắt dừng gương mặt nàng.

Nàng hiếm khi chủ động hôn …

Ký ức như thế , gần như ngược về kiếp .

Khóe mắt Bùi Quyết chợt trầm xuống.

“Vì gặp nó, nàng cam tâm tình nguyện.”

“Nói gì ?” Phùng Vận hiểu nổi vì giận dỗi vì một tểu hài tử, mặc y phục bật .

“Hài tử thuần hậu lương thiện, tâm tính . Sau lớn lên, nhất định sẽ là một vị minh quân.”

Bùi Quyết: “Kẻ thuần hậu lương thiện, thì thể minh quân.”

Lúc nàng , Phùng Vận mặc xong y phục, bước đến bên rèm, xong câu liền khựng , buông tay đang nắm lấy rèm, đầu , ánh mắt nghiêm túc.

“Có Đại vương phò tá, nó sẽ thành.”

Thần sắc nàng dịu dàng.

Tựa như đang đến chính nhi tử của .

Bùi Quyết lên tiếng.

Trước nay giữa hai từng bàn bạc nhiều về chuyện của Nguyên Thượng Ất, mà lúc , thấy tia sắc bén trong mắt Bùi Quyết, Phùng Vận bỗng cảm thấy…

Có lẽ nàng hiểu rõ Bùi Quyết.

Ai thể đảm bảo, từng động lòng với chiếc ngai vàng chí tôn ?

Nhất là hiện tại, đang nắm đại quyền trong tay, một một , vạn .

Xem , lễ phong Cửu Tích chẳng những là ẩn dụ bước gần lên trời, mà còn thể đổi lòng …

Nàng thêm gì nữa, vội vã rảo bước đến Dưỡng Tâm Trai.

Lâm nữ sử đang quỳ cửa thư phòng, lưng là mấy c.ung nhân, ai nấy đều cúi đầu .

Nguyên Thượng Ất một trong phòng, mặt mày u sầu.

Khi Phùng Vận bước , hai mắt đỏ hoe, vẻ mặt đầy tủi , nhưng .

“Nương tử…”

Hài tử khi yếu lòng thật khiến thể chống đỡ nổi, trái tim Phùng Vận mềm nhũn ngay.

“Sao thế ?” Nàng mắt Nguyên Thượng Ất, cúi xuống, ôm tiểu hài tử lòng, dịu dàng vỗ vỗ, khẽ hạ giọng hỏi:

“Lâm nữ sử ép A Nguyên học hành chăm chỉ ?”

Nguyên Thượng Ất lắc đầu.

Không gì.

Lâm nữ sử hề ép thậm chí chẳng đến phiền.

Chỉ là bà đụng đến Phùng Vận, lưng nàng, bảo nàng “tâm bất thần”, thế Đoan Thái hậu, trở thành dưỡng mẫu của …

Còn dạy dỗ rằng, ơn dưỡng dục lớn hơn ơn sinh thành, nhớ ơn Đoan Thái hậu, còn hôm nay giam lỏng ở Hoa Khê, tất cả là tại Phùng Thập Nhị nương.

Nguyên Thượng Ất còn nhỏ.

Cậu thể hiểu sự đấu đá trong lòng lớn, nhất là những lớn , chẳng thường, cái tâm mà họ “đấu”, cái mưu mà họ “gài”, đều hơn thường gấp bội.

Cậu hiểu .

Chỉ đơn giản là ai Phùng Vận.

Lâm nữ sử cũng .

Dù là Đoan Thái hậu cũng .

Dù , họ đều là vì .

Cũng bởi , thể kể những lời cho Phùng Vận .

Cậu thể để yêu thương , trong lòng nảy sinh cách.

“Con chỉ là… đột nhiên nhớ nương tử…” Nguyên Thượng Ất , nỗi buồn dâng lên, lập tức dang hai tay ôm lấy Phùng Vận, lao thẳng lòng nàng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Cậu nhớ những lời Lâm nữ sử ...

Sớm muộn gì và Phùng Vận, cũng sẽ trở thành kẻ địch của .

Cậu hiểu.

Vì trở thành kẻ địch?

“Không .” Cậu thì thào.

Phùng Vận cúi đầu nó, “Cái gì là ?”

Nguyên Thượng Ất mím môi.

“Nương tử sẽ xa lạ với con.”

Phùng Vận mỉm , nhẹ vỗ lưng .

“Đó là tất nhiên. Ta từng sẽ bảo vệ A Nguyên, thì nhất định sẽ .”

Nguyên Thượng Ất gật đầu thật mạnh.

Rốt c.uộc vẫn là tâm tính hài tử, nhanh vui vẻ trở , từ trong lòng Phùng Vận dậy, kéo nàng xem nét chữ mà hôm nay .

Thao Dang

Phùng Vận rời khỏi Dưỡng Tâm Trai thì là nửa canh giờ .

Bùi Quyết trong phòng nàng.

Tiểu Mãn , Đại vương việc ngoài , mang theo Tả Trọng và Kỷ Hựu, dặn nàng cứ nghỉ sớm, cần đợi.

Phùng Vận gật đầu, xuống giường, ly nguội mà Bùi Quyết từng uống, áo bào , khẽ thở dài một tiếng.

Hai bọn họ đều quá bận rộn.

Bận đến mức chẳng còn thời gian cho chuyện nhi nữ tình trường…

392- Đại vương xin nghĩ .

Diễn biến quả nhiên đúng như Phùng Vận dự đoán.

Đề xuất khai đào kênh nhân tạo của Bùi Quyết, lập tức các đại thần trong triều phản đối.

Hơn nữa, là sự phản đối đồng lòng của cả hai phe cựu – tân.

Từ Đoan Thái hậu cho đến vương công đại thần, một ai tán thành công c.uộc to tát .

“Phụ đô định, ly c.ung còn khởi công, đào kênh dẫn nước, đại quy mô động thổ, khiến dân chúng mệt mỏi, e rằng sẽ khiến trăm họ ly tâm, mất lòng dân ý.”

“Quốc khố cạn kiệt, vật tư thiếu thốn, thể đảo lộn nặng nhẹ, trễ nải chính sự.”

Bốn phía là tiếng khuyên can Bùi Quyết.

những miệng nên đại quy mô xây dựng, thì cực kỳ sốt sắng trong việc xây dựng ly c.ung.

Thậm chí ít còn cho rằng, đây là chuyện cấp bách.

“Dựng ly c.ung để lập uy quốc, chấn nh.i.ế.p quốc tặc, khẩn yếu vô cùng.”

“Đại vương xin nghĩ .”

“Đại vương, xin nghĩ a!”

Tấu chương như tuyết bay về Tây Kinh, truyền tới bàn việc của Bùi Quyết, thời gian về Hoa Khê ngày càng muộn, Phùng Vận thường thấy nhíu mày thật sâu.

ông trời chẳng vì thế mà động lòng trắc ẩn.

Trời như thể treo chín mặt trời cao.

Đã c.uối tháng tám , vẫn nóng như thiêu đốt…

Phùng Vận ở lì trong thư trai suốt hai ngày, đến khi bước , liền triệu tập dân chúng thôn Hoa Khê đến bàn chuyện ba gốc hoè cổ thụ.

Phùng Vận chuẩn lấy đề nghị của Bùi Quyết điểm khởi đầu, tiên thử dò ý dân.

Muốn đào một con kênh nhân tạo, tuyệt đối việc một hai thể nên.

Việc đó cần đến lượng lớn nhân lực và vật lực.

Nàng tính toán sơ bộ, quyết định xem lòng dân .

Quả nhiên, mới nhắc đến chuyện , dân làng nổ tung.

“Đào kênh nhân tạo dẫn nước sông Hoài? Hơn trăm dặm đường chứ, chẳng chuyện đùa ?”


Bạn đang đọc truyện trên truyenvang.com