Trọng Sinh, Tôi Cua Lại Chồng Từ Đầu

Chương 7





Tôi đưa tay lên, nhẹ nhàng chạm vào má anh, cảm nhận làn da rám nắng ấm áp dưới lòng bàn tay mình.

Anh sững người, toàn thân cứng đờ như bị điểm huyệt, không dám động đậy. Ngay cả đôi mắt anh cũng ngẩn ra, nhìn tôi trân trân, như thể cả thế giới xung quanh vừa bấm nút "dừng hình" trong khoảnh khắc ấy.

"Con ranh con c.h.ế.t tiệt này! Mày đang làm cái trò mèo gì thế hả?"

Giọng mẹ tôi gầm lên như một tiếng sét giữa trời quang, cắt đứt khoảnh khắc lãng mạn bất đắc dĩ của chúng tôi.

Bà lao tới như một cơn lốc, kéo giật tôi ra khỏi người Hạo Thiên, ánh mắt sắc như d.a.o cau đảo liên tục qua lại giữa tôi và anh: nghi ngờ có, giận dữ có, mà ngờ vực thì lại càng nhiều hơn…

"Hai đứa chúng mày… yêu nhau rồi phải không?"

Tôi còn chưa kịp mở miệng thanh minh thì Hạo Thiên đã cuống quýt lắc đầu lia lịa như cái máy, giọng lắp bắp:

"Dạ không! Không có! Không phải như bác nghĩ đâu ạ!" Tội nghiệp, chắc anh đang nghĩ mình sắp bị xử trảm.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Tôi lại nở một nụ cười thật tươi, nhìn thẳng vào đôi mắt đang tóe lửa của mẹ:

"Đúng rồi đó mẹ. Bọn con yêu nhau rồi."

Rồi, không để cho mẹ kịp định thần, tôi quay sang nhìn Hạo Thiên – người lúc này đang trong trạng thái đứng hình toàn tập, mặt nghệt ra như phỗng – tôi nhẹ nhàng buông thêm một câu, đủ sức khiến anh ấy suýt nữa thì ngất xỉu tại chỗ:

Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện.

"Mà nói đúng hơn là, bọn con ngủ với nhau từ lâu lắm rồi ấy chứ."

Mẹ ơi, chuẩn bị tinh thần nhận b.o.m tấn đi nhé!

Phòng khách im lặng đến ngạt thở sau câu nói của tôi. Hạo Thiên tròn mắt ngơ ngác, còn mẹ tôi thì nhảy dựng lên, vớ dép đánh tới tấp. Tôi né được chiếc đầu tiên, nhưng chiếc tiếp theo thì không.

Cơn giận của mẹ tôi không chỉ vì sĩ diện mà còn vì tiền. Hóa ra, 38 vạn 8 tiền sính lễ mà mẹ tôi đòi từ Hạo Thiên hoàn toàn không phải để tôi lấy chồng có giá, mà là để cưới vợ cho em trai tôi. Em trai tôi trúng tiếng sét ái tình với một cô gái, và nhà gái đòi sính lễ 26 vạn cùng một căn nhà ở huyện đã trả hết tiền. Tổng tài sản của nhà tôi chỉ có hơn 20 vạn.

Cha tôi định tăng sính lễ của tôi lên 50 vạn 8 để bù đắp, nhưng mẹ tôi kịch liệt phản đối: "Con gái 25 tuổi, học xong đại học lại làm mấy năm mới về, đã là gái ế rồi! Còn đòi cao hơn 38 vạn, ai mà thèm!"

Thế là, mẹ tôi toan tính ép em trai tôi làm bạn gái có thai. Đúng như kế hoạch, sau vài vòng thương lượng, mẹ tôi cắt được sính lễ xuống còn 15 vạn 8. Điều kiện để có số tiền đó chính là tôi phải bán được với giá 38 vạn 8. 

Cái gọi là sính lễ cao kỳ thực chỉ là lấy tôi đổi hạnh phúc cho em trai. Tôi, một đứa con gái đi học xa nhà, chưa từng yêu ai, chưa nắm tay ai, lại bị đem ra tính như món hàng. Mẹ tôi tự hào khoe với cả làng rằng tôi còn trong trắng, xứng đáng giá cao. Thế nên bây giờ, khi nghe tôi thốt ra câu đã ngủ với Hạo Thiên, bà ấy gần như muốn bốc hỏa tại chỗ.


Bạn đang đọc truyện trên truyenvang.com