Trở Về Để Báo Thù
10
Ta ngơ ngẩn nhìn Yến Cảnh, chìm sâu vào ký ức xưa.
Phụ thân ta bước nhanh đến, đẩy ta một cái, mới khiến ta bừng tỉnh.
“Ta đã cảnh cáo con, phải tránh xa nó ra! Sau này nó sẽ là muội phu của con!”
“Ngọc Vu, Yến Cảnh mới là phu quân tương lai của con!”
Nhìn dáng vẻ phụ thân nghiến răng nghiến lợi, cố hạ giọng gằn vào tai ta, ta không nhịn được mà muốn bật cười.
Yến Cảnh đến là để tặng lễ vật.
Chàng vừa đi săn được mấy con ngỗng trời, đích thân mang đến phủ ta.
Ta mỉm cười hỏi chàng, lại như thuở bé, gọi chàng bằng cái tên thân thiết:
“Cảnh ca ca, đây là sính lễ huynh tặng muội phải không?”
Ánh mắt phụ thân ta trợn to, sững sờ.
Sao cũng không ngờ ta lại dám vượt lễ giáo như thế, dám nói ra những lời vô phép vô tắc như vậy.
Yến Cảnh sững người trong chốc lát, rồi ánh mắt hiện lên nụ cười dịu dàng, nhẹ nhàng gật đầu.
“Ừ, là ngỗng sính lễ.
“Lễ vật vẫn đang chuẩn bị, danh sách sính lễ còn ở phía sau, tuyệt đối sẽ không để A Vu muội thất vọng.
“A Vu muội thích gì, cứ nói với ta là được.”
Ta nghiêm túc suy nghĩ một lúc, rồi mỉm cười nói:
“Muội thích san hô đỏ.”
Nhất Phiến Băng Tâm
Thời điểm này trong năm, san hô đỏ rất khó kiếm, những món được cống nạp lên cung phần lớn đều không có sắc tốt.
Thế mà chàng vẫn đáp ứng ngay, nụ cười ấm áp.
“Được, chờ ta đến dạm hỏi.”
Sau khi Thái tử rời đi, phụ thân ta tức đến mức suýt ra tay với ta.
“Con đúng là giống y hệt mẫu thân con, một thân đầy khí chất chợ búa!
“Có cô nương nhà ai chưa xuất giá mà lại đòi quà từ hôn phu chưa cưới không? Còn là thứ quý giá như vậy nữa!”
Ta cười lạnh mỉa mai.
“Chỉ có nam nhân vô dụng mới sợ nữ nhân đòi hỏi.”
“Người nam nhân có quyền có thế, chỉ sợ nữ nhân không ham quyền, không thích lợi thôi.”
“Tô di nương muốn gì, cha chẳng từng cho? Cái gì cho không nổi, chẳng phải cũng tìm cách lấy từ chỗ mẫu thân con sao?”
Ông ta bị ta làm mất mặt, nhưng lại không nói được lời nào để phản bác, chỉ có thể hậm hực phất tay áo bỏ đi.
Hoàng hậu hiện tại là kế hậu, không phải là thân mẫu của Yến Cảnh, mà là thân mẫu của Tam hoàng tử.
Tiên hoàng hậu khi còn sống yêu thích nhất là các món trang sức, phụ kiện được làm từ san hô đỏ.
Yến Cảnh có giữ một bộ di vật mà tiên hoàng hậu để lại.
Phần lớn nam nhân, luôn có cảm tình với những người nữ nhân giống mẫu thân của mình.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Ta thừa nhận, bản thân ta có phần tham lam.
Ta không chỉ muốn trở thành đồng minh của Yến Cảnh.
Mà còn muốn được cùng chàng hòa hợp như khúc tơ duyên, nương tựa bên nhau trọn đời.
Chàng là một người rất tốt, xứng đáng được đối xử thật dịu dàng và chân thành.
10
Chuyện Yến Cảnh đích thân đến phủ Tể tướng đưa sính lễ ngỗng nhanh chóng truyền khắp kinh thành.
Mười truyền trăm, trăm truyền ngàn, ai ai cũng đã ngầm hiểu rõ.
Mười ngày sau chính là yến tiệc tuyển chọn Thái tử phi trong cung.
Người được chọn chắc chắn sẽ là nữ nhi nhà họ Ngọc.
Nói ra thì, phụ thân ta là thầy của Yến Cảnh, giữa họ vốn nên giữ khoảng cách để tránh hiềm nghi.
Chính vì vậy mà kiếp trước, bát tự của Ngọc Đường được đưa vào cung thì lập tức bị loại không chút do dự.
Kiếp này, đến lượt bát tự của ta được gửi đi, kết quả lẽ ra cũng sẽ giống y như số phận của Ngọc Đường đời trước.
Hoàng thượng kiêng dè việc Yến Cảnh thân thiết với phụ thân ta, tất nhiên sẽ không cho nữ nhi họ Ngọc trở thành Thái tử phi.
Nhưng không ngờ…
Ta lại được giữ lại, trở thành người được nội định làm Thái tử phi.
Phụ thân ta lập tức phái người dò la nguyên nhân bên trong.
Cho đến hiện tại, vẫn chưa dò được điều gì.
Ông nghi ngờ ta đã giở thủ đoạn.
Nhưng lại chẳng tìm được bất kỳ bằng chứng nào.
Kỳ thực, ta cũng nghi hoặc như ông.
Ngọc Đường mấy hôm nay vui mừng đến mức cái đuôi như sắp dựng ngược lên trời.
Thiệp mời dự tiệc từ các tiểu thư danh môn quý tộc trong kinh thành gửi tới nàng không ngớt.
Chỉ bởi vì mẫu thân của Phó Giới vẫn luôn rêu rao khắp nơi rằng con trai bà ta đã đính hôn với một tiểu thư nhà họ Ngọc.
Vì vậy, ai ai cũng ngầm mặc định rằng người đã đính hôn với Phó Giới là ta – trưởng nữ nhà họ Ngọc.
Vậy nên, vị trí Thái tử phi… ắt hẳn sẽ rơi vào tay Ngọc Đường.
Mỗi ngày trước khi ra ngoài, nàng đều ăn vận lộng lẫy, vòng nửa phủ Tể tướng chỉ để cố tình đi ngang qua mặt ta một vòng, rồi mới đắc ý bước đi.
Cũng chẳng sợ đi nhiều mà tàn cả chân.
Phó Giới bị thương ở chân và thắt lưng, không tiện ra ngoài.
Hắn hoàn toàn không biết được biến số của kiếp này.
Huống chi, Tô di nương còn mong Ngọc Đường có thể thuận lợi gả vào làm Thái tử phi hơn bất kỳ ai khác.
Như vậy, bà ta cũng có thể một bước đổi đời, không cần phải tiếp tục khúm núm, cúi đầu dâng trà trước mặt mẫu thân ta nữa.
Bọn họ giấu Phó Giới tất cả, chỉ sợ xảy ra biến cố.
Còn ta lại là người thích náo nhiệt nhất.
Ta đích thân đi tìm gặp Phó Giới.
Bạn đang đọc truyện trên truyenvang.com