Tơ Tình Chẳng Dứt

Chương 9



Tôi vốn định buông tha cho Lê Tri Tri, dù sao tôi cũng luôn tin rằng một bàn tay vỗ không nên tiếng.

 

Với kiểu người như Thẩm Việt, trí thông minh của anh ta không thể không nghi ngờ Lê Tri Tri.

 

Chẳng qua là vì yêu cô ta nên mới bị dắt mũi mà thôi.

 

Nếu họ đã yêu nhau đến vậy, thì cứ trói chặt lấy nhau đi.

 

Tôi cũng xem như thành toàn cho tình yêu của họ.

 

Đáng tiếc, Lê Tri Tri lại hiểu lầm ý tôi, tưởng rằng tôi là kẻ dễ bắt nạt.

 

Cô ta hết lần này đến lần khác tới gây sự, không ngừng khiêu khích tôi.

 

Cô ta nôn nóng muốn tôi ra tay đến vậy, nếu tôi không “đáp lại” thì đúng là thất lễ.

 

Tôi nhẹ giọng nói qua điện thoại:

 

“Tôi đổi ý rồi. Chúng ta hợp tác đi!”

 

15

 

Sáng sớm ngày tổ chức hôn lễ của Lê Tri Tri và Thẩm Việt, tôi đã thu dọn hành lý ra sân bay.

 

Sau bốn mươi tám giờ bay, máy bay cuối cùng cũng hạ cánh.

 

Nhất Phiến Băng Tâm

Tôi bước ra khỏi sân bay và mở điện thoại lên.

 

Có vô số cuộc gọi nhỡ, kèm theo rất nhiều tin nhắn đến liên tục.

 

Tôi nhìn thấy Mike gửi cho tôi đường link phát sóng trực tiếp hôn lễ.

 

Khung cảnh hôn lễ được trang trí vô cùng lộng lẫy.

 

Hoa hồng vận chuyển bằng đường hàng không, bóng bay đỏ rực khắp nơi.

 

Ảnh cưới của Lê Tri Tri và Thẩm Việt được phóng to đặt trang trọng ngay trước cửa khách sạn, trông vô cùng lộng lẫy.

 

Lê Tri Tri mặc váy cưới đặt may riêng, chậm rãi bước lên thảm đỏ.

 

Dưới sự hướng dẫn của MC, cô ta và Thẩm Việt hoàn thành nghi thức kết hôn.

 

Khi cả hai trao nhẫn và hôn nhau nồng nhiệt, thì biến cố bất ngờ xảy ra trên màn hình lớn.

 

Trên màn hình xuất hiện cảnh Lê Tri Tri đang nằm trong lòng một người đàn ông không rõ mặt, giọng nói đầy khinh thường:

 

“Thẩm Việt thì là cái thá gì? Lúc nhà họ Thẩm chưa phá sản thì anh ta còn có giá trị một chút, chứ bây giờ nhà phá sản rồi, trong mắt tôi anh ta chỉ là đồ vô dụng.

 

“Dù thế nào tôi cũng sẽ không sống với một thằng vô dụng như vậy.”

 

Thẩm Việt không thể tin nổi, trừng mắt nhìn Lê Tri Tri.

 

Màn hình tiếp tục phát những đoạn video khác của Lê Tri Tri.

 

Cô ta vui vẻ tột độ, trụy lạc cùng nhiều người đàn ông thuộc các sắc tộc khác nhau, hình ảnh táo bạo khiến người ta phải trố mắt.

 

Tiếp đó là đoạn cô ta hối lộ bác sĩ:

 

“Anh giúp tôi làm một tờ giấy chẩn đoán giả, tôi sẽ trả tiền.”

 

Sau đó là đoạn đối thoại giữa cô ta và bạn thân:

 

“Đợi tôi đuổi được Nam Hi đi, khiến cô ta ly hôn với Thẩm Việt, tôi sẽ chính thức trở thành bà Thẩm.

 

“Đến lúc đó chỉ cần nói là chẩn đoán nhầm bệnh, rồi sẽ chẳng còn chuyện gì liên quan đến Nam Hi nữa.”

 

Khuôn mặt Thẩm Việt tái mét nhìn chằm chằm vào màn hình lớn.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Lê Tri Tri thì hoảng loạn gào lên:

 

“Không phải thật! Tất cả đều là giả! Có người hại em! Tắt đi! Mau tắt ngay đi!”

 

16

 

Sau khi xem xong video, Mike gửi cho tôi một tin nhắn:

 

“Thẩm Việt tức điên rồi, bỏ mặc Lê Tri Tri và rời khỏi đó. Tôi đoán anh ta đang đi tìm cô.”

 

Tôi không đáp lại Mike, mà nhìn vào những tin nhắn không ngừng được gửi đến từ một số điện thoại khác.

 

“Nam Hi, em đang ở đâu?”

 

“Nam Hi, em nghe máy được không? Làm ơn, anh cầu xin em đấy!”

 

“Nam Hi, hôn lễ giữa anh và Lê Tri Tri không có ý nghĩa gì cả.

 

“Cô ta mắc bệnh nặng, sống không được bao lâu nữa, chỉ là muốn có một đám cưới trước khi c.h.ế.t nên anh mới đồng ý.

 

“Anh không yêu Lê Tri Tri. Người anh yêu là em, Nam Hi, người anh luôn yêu là em!”

 

“Anh không ngờ Lê Tri Tri lại hèn hạ và vô liêm sỉ đến vậy, dám lừa anh như thế!

 

“Nam Hi, là anh sai, anh không nên mềm lòng. Tất cả là lỗi của anh.

 

“Em nghe máy một lần được không? Anh cầu xin em đấy!”

 

Thẩm Việt nhắn rất nhiều tin, giải thích lý do vì sao anh ta kết hôn với Lê Tri Tri.

 

Tôi đọc xong mà bật cười.

 

Người anh ta yêu là tôi?

 

Không chắc đâu!

 

Cái mà anh ta yêu, chẳng qua là tôi khi còn giống một người hầu, hết lòng chăm sóc anh ta.

 

Là yêu cái sự mù quáng si mê của tôi năm xưa.

 

Giờ đây, khi bạch nguyệt quang trong lòng anh ta lộ rõ bản chất bẩn thỉu và đê tiện,

 

Anh ta bị phản bội mới bỗng nhận ra sự tốt đẹp của tôi.

 

Anh ta tưởng rằng tôi vẫn là con ngốc ngày nào, vẫn yêu anh ta đến nỗi chỉ cần vài lời ngon ngọt là sẽ quay lại như xưa.

 

Tôi thật không ngờ trên đời này lại tồn tại một thứ gọi là “tình yêu” như thế — vì một người đàn bà từng vứt bỏ anh ta, mà sẵn sàng từ bỏ vợ con của mình.

 

Nếu thứ tình cảm ấy cũng được gọi là tình yêu, thì thế giới này không có tình yêu có lẽ sẽ tốt hơn.

 

Tôi tiếp tục chặn số mới của Thẩm Việt, rồi bắt đầu chuyến du lịch không vướng bận gì trong lòng.

 

Ba tháng sau, tôi trở về Giang Thành.

 

Hầu như ngay khi tôi vừa bước vào nhà, Thẩm Việt đã tìm đến.

 

Anh ta đứng trước cửa gõ liên tục một hồi lâu, còn tôi thì thong thả tắm rửa, thay quần áo xong mới mở cửa.

 

Trông Thẩm Việt gầy hơn trước rất nhiều, khi tôi mở cửa, ánh mắt anh ta lập tức sáng lên, đầy vui mừng:

 

“Nam Hi, em có biết anh tìm em bao lâu rồi không?

 

“Tại sao em lại tránh mặt anh?

 

“Con vẫn ổn chứ? Có làm em mệt không?”

 

Tôi im lặng nhìn Thẩm Việt, để mặc anh ta liên tiếp hỏi một tràng câu hỏi mà không đáp lại lấy một câu.

 


Bạn đang đọc truyện trên truyenvang.com