Không ngờ sau khi bị chặn, anh ta lại tìm được nơi tôi đang ở để đến gặp mặt.
Tôi không thèm để ý.
Nhất Phiến Băng Tâm
Thẩm Việt đứng trước cửa ấn chuông liên tục, làm ầm ĩ một lúc lâu.
Cuối cùng, Lê Tri Tri xuất hiện và kéo anh ta đi, tôi mới thở phào nhẹ nhõm, vào tắm chuẩn bị đi ngủ.
Ai ngờ còn chưa kịp nằm xuống, thì chính Lê Tri Tri lại tới gõ cửa tìm tôi.
“Nam Hi, tôi có chuyện gấp muốn nói với cô.”
Tôi phiền hết sức đành mở cửa, gương mặt xinh đẹp của Lê Tri Tri lúc này đầy căm hận, vừa thấy tôi liền trút một tràng:
“Nam Hi, chấp nhận thua là chấp nhận thua, đã ly hôn rồi thì đừng ngày nào cũng nghĩ đến mấy trò rẻ tiền để dụ dỗ A Việt nữa!
“Bày trò bán nhà để kích thích anh ấy, trẻ con quá rồi đấy?
“Tôi nói cho cô biết, tôi tuyệt đối sẽ không để A Việt quay đầu đâu!”
Tôi nhìn cô ta mà cảm thấy vô cùng cạn lời, vậy mà cô ta vẫn không có ý định dừng lại:
“Cô không phải đối thủ của tôi.
“Nếu biết điều thì mau cút khỏi Giang Thành đi, nếu không... tôi có rất nhiều cách để xử cô đấy!”
Dám uy h.i.ế.p tôi sao?
Tôi vốn là kiểu người mềm nắn rắn buông, nên lạnh lùng hỏi Lê Tri Tri:
“Cô định ‘xử’ tôi thế nào?”
“Chính là đứa con của cô đó!”
Không còn giả vờ nữa, Lê Tri Tri cho rằng mình đã nắm chắc phần thắng nên lộ nguyên hình.
“Nam Hi, chuyện Thẩm Việt giả vờ mất trí là do tôi cố ý để cô nghe thấy.
“Cô xem cô ngu đến mức nào, rõ ràng có thể làm bà Thẩm sống sung sướng cả đời, thế mà lại không nhịn được, tự tay vứt bỏ quân bài trong tay, phá bỏ đứa bé.
“Ban đầu nếu cô không phá thai, cô vẫn có thể khiến tôi phải dè chừng một chút.
“Nhưng bây giờ cô chẳng còn chút uy h.i.ế.p nào đối với tôi nữa.”
Quả nhiên là một ả đàn bà thâm độc không thể xem thường.
Cô ta nghĩ tôi phá thai chỉ vì giận dỗi với Thẩm Việt.
Nhưng cô ta đâu có biết, tôi vốn chẳng phải vì giận dỗi.
Một kẻ bạc tình như Thẩm Việt, sáu năm thật lòng cũng không đổi lại được chút chân tâm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Tôi giữ lại đứa con để làm gì? Để tự mình thêm mệt mỏi à?
Chia một nửa tài sản, tự do xinh đẹp mà sống cuộc sống mới chẳng phải tốt hơn sao?
Việc gì phải để cặp đôi cặn bã kia ngày ngày quấy rối cuộc sống của tôi?
Lê Tri Tri chắc vẫn chưa biết tôi đã chia được một nửa tài sản của Thẩm Việt, nên vẫn đang cao hứng châm chọc tôi.
Ban đầu tôi cũng không định động đến cô ta, nhưng cô ta thật sự quá không biết điều, quá trơ trẽn.
Tôi đáp lại cô ta một câu:
“Cười đến cuối cùng mới là người thắng. Mọi thứ chỉ mới bắt đầu thôi.
“Cô không thấy mình vui mừng hơi sớm rồi sao?”
“Không thấy!” – Lê Tri Tri hùng hổ nói.
“Rất nhanh thôi, cô sẽ thấy thủ đoạn của tôi!”
Nói xong, cô ta bất ngờ vung tay, *bốp bốp* tát thẳng hai cái vào mặt mình.
Lực tay rất mạnh, mặt lập tức sưng lên.
Tiếp đó là tiếng gào thét chói tai xé họng:
“Aa! Đau c.h.ế.t tôi rồi!”
14
Tôi khoanh tay đứng nhìn Lê Tri Tri tự tát mình, tự giật tóc mình, tự ngã lăn ra đất.
Vài phút sau, Thẩm Việt xuất hiện rất nhanh.
Nhìn thấy Lê Tri Tri nằm dưới đất, anh ta tức giận trừng mắt nhìn tôi:
“Sao em có thể độc ác như vậy? Nam Hi, Tri Tri vẫn còn đang bệnh mà! Sao em có thể làm thế với cô ấy?”
Thẩm Việt đúng là rất quan tâm Lê Tri Tri.
Nếu không thì với cái trình diễn vụng về như thế, với đầu óc của anh ta, hẳn phải nhìn ra được rồi chứ.
Vậy mà anh ta lại vì cô ta mà nổi giận, gào thét với tôi như thể muốn g.i.ế.c tôi cho bằng được.
Tôi nhìn gương mặt đầy phẫn nộ của Thẩm Việt, cười nhạt không chút để tâm.
Thấy tôi cười, Thẩm Việt càng tức điên:
“Nam Hi, nếu Tri Tri có chuyện gì, tôi sẽ không tha cho em đâu!”
“Tôi thì muốn xem anh định làm gì với tôi?” – tôi lạnh nhạt hỏi.
“Nam Hi, đừng tưởng vì em đang mang thai mà tôi không dám làm gì em. Tôi…”
“Không cần kiêng nể gì cả. Anh có thể báo thù cho Lê Tri Tri bất cứ lúc nào.
“Chỉ cần anh có bản lĩnh!”
“Em đúng là cứng đầu không biết hối cải!” – Thẩm Việt gào lên với tôi.
Tôi nhìn khuôn mặt anh ta mà buồn nôn, không muốn nói thêm một lời, liền đóng sầm cửa lại.
Thẩm Việt tức giận đập cửa, vẫn muốn lý lẽ với tôi.
Tôi gọi quản lý tòa nhà, cuối cùng là nhân viên an ninh đến đuổi Thẩm Việt và Lê Tri Tri đi.
Tâm trạng tốt để đi ngủ bị phá hỏng, tôi mở tủ rượu lấy một chai vang đỏ ra, uống vài ngụm.
Lúc ấy, điện thoại đổ chuông — là Mike gọi đến:
“Cô Nam, Lê Tri Tri tính kế cô như vậy, cô vẫn còn định nhẫn nhịn sao?”