Tiểu Thiếu Gia Độc Ác

Chương 14



Vào thời khắc đó, ta hoàn toàn không ý thức được sức nặng của câu trả lời này.

 

Cũng chính vì câu nói ấy mà Phó Ly Nguyệt đã khẳng định Thẩm Lăng chiếm vị trí quan trọng hơn trong lòng ta, từ đó nảy sinh lòng địch thù sâu sắc với hắn, càng đừng nói đến chuyện sẽ hợp tác với hắn để chống lại Thái tử như trong nguyên văn.

 

Do không còn cổ trùng của Phó Ly Nguyệt trợ giúp, Thẩm Lăng nhanh chóng bị Thái tử dùng vũ lực mạnh mẽ trấn áp.

 

Ngay trong ngày đăng cơ của Thái tử, ta lại ngất xỉu ngay trước mặt bá quan văn võ.

 

Khi Thái y đến bắt mạch, cũng chỉ nói không thể tìm ra nguyên nhân. Chỉ có ta biết rõ, đây chính là tối hậu thư mà hệ thống gửi đến.

 

Bởi vì trong nguyên tác, cái c.h.ế.t của ta vốn đã được định sẵn, khoảng thời gian sống thêm này thực chất đều là ta “vay mượn” từ chỗ nó mà thôi.

 

Thái tử, à không, giờ phải gọi là Hoàng đế.

 

Lúc này, hắn ta trông càng giống một vị bạo quân như trong nguyên văn miêu tả, đến mức còn tuốt kiếm ra đe dọa bắt Thái y phải chữa khỏi bệnh cho ta.

 

Tất cả mọi người đều bó tay hết cách, mãi cho đến khi có một vị hòa thượng đột nhiên đến xin cầu kiến.

 

Sau khi xem xét tình hình, vị hòa thượng đó nói rằng đường nhân duyên và đường sinh mệnh của ta đã nối liền làm một, vì vậy bắt buộc phải mau chóng thành thân để “xung hỉ”. (Hiển nhiên, vị hòa thượng này chính là do hệ thống phái tới.)

 

Thế là, nam nhân tôn quý nhất thiên hạ này đã cưới ta.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -

Ngay trong ngày đại hôn, dưới sự thúc giục điên cuồng của hệ thống, ta đành đánh bạo hỏi thẳng: "Sau khi thành thân với người rồi, ta... Ta có thể thành thân thêm hai lần nữa không?"

 

Bàn tay Hoàng đế đang nắm tay ta chợt cứng đờ lại. Hắn ta quay ra đối mặt với bá quan, nở một nụ cười như có như không rồi khẽ ghé vào tai ta thì thầm đầy uy hiếp: "Đừng ép ta phải “xử lý” đệ ngay trong ngày vui nhất của chúng ta."

 

Ta "Ờ" một tiếng, rồi ngoan ngoãn im lặng trong chốc lát.

 

Mãi cho đến lúc chuẩn bị uống rượu giao bôi, tiếng hệ thống thúc giục bên tai gần như sắp nổ tung.

 

Ta vẫn chưa chịu bỏ cuộc, hỏi thêm một lần nữa: "Thật sự không được sao? Cùng lắm thì... Ta thành thân xong rồi lại hòa ly là được chứ gì."

 

Bàn tay đang nắm tay ta chợt siết chặt lại, rồi hắn ts bất ngờ cúi xuống hôn ta. Nụ hôn vừa mạnh bạo lại vừa nặng nề, như thể đang dùng cách đó để trút hết sự bất mãn trong lòng.

 

Ta hết cách thật rồi, đành phải yêu cầu hệ thống chia sẻ thông tin cho hắn ta biết.

 

Sau một hồi im lặng đến ngột ngạt, cuối cùng hắn ta cũng chịu buông tha cho ta.

 

"Nếu không gả cho cả ba người bọn họ, đệ sẽ chết?"

 

Ta chỉ im lặng, bởi vì ta không biết hệ thống đã “chia sẻ” cho hắn ta phiên bản thông tin nào nữa, vì thế đành phải trái lương tâm gật đầu.

 

"Ừm."

 


Bạn đang đọc truyện trên truyenvang.com