Vừa nhìn thấy bộ dạng của hắn, ta thành thật cảm thán một câu: "Trông bẩn c.h.ế.t đi được!"
Thẩm Lăng thoáng vẻ bối rối, vội kéo kéo bộ y phục rách rưới trên người rồi lẩm bẩm: "Ta không bẩn, trước khi tới đây ta đã tắm rửa cả chục lần rồi."
Ta chỉ gật đầu một cái rồi đi thẳng về phía trước.
Dường như đã nghe được phong thanh gì đó, Thẩm Lăng vội vàng đuổi theo sát gót ta, lắp bắp hỏi: "Thiếu gia... ngài... ngài đồng ý gả cho ta, có phải là vì... vì ngài thích ta không? Có phải vậy không?"
Ta quay đầu lại nhìn hắn, cánh tay đang bị hắn nắm chặt đến phát đau.
Đẩy thế nào cũng không ra, ta bắt đầu bực mình: "Ta thích những kẻ biết nghe lời, chứ không thích loại chó vừa bẩn vừa tiện!"
"Ta ngoan! Ta nhất định sẽ ngoan mà!"
Nghe vậy, Thẩm Lăng mừng rỡ ra mặt, trái tim thấp thỏm cuối cùng cũng có thể an định lại, như thể vừa nhận được một lời hứa hẹn quý giá nhất trên đời.
Hắn đột nhiên ôm chầm lấy ta, chặt đến mức như muốn khảm ta vào tận xương tủy của hắn, sau đó cọ cọ má ta rồi hôn chụt một cái.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -
"Ta nhất định sẽ nghe lời ngài! Sẽ làm một chú chó con ngoan ngoãn nhất của thiếu gia!"
Lời hắn vừa dứt, ta đã tặng ngay cho hắn một cái tát.
Thẩm Lăng sững người trong giây lát nhưng ngay sau đó lại là niềm vui sướng tột độ, vòng tay càng ôm chặt lấy ta hơn, nhất quyết không chịu buông.
Hơi thở nóng rực của hắn phả vào mặt ta, còn đôi tay thì siết chặt lấy ta như hai gọng kìm sắt.
Đến khi nhận ra có gì đó không ổn, ta vừa thẹn vừa giận, lại hung hăng vung tay tát thêm một cái nữa.
[Chậc chậc, nam chính lại được “ăn tát” đến sướng tê người rồi!]
[Cái tát đầu là thiếu gia “thưởng nóng”, còn cái tát sau là do thiếu gia thẹn quá hóa giận thôi! Hahahahahaha!]
[Hu hu hu, ghen tị với nam chính mỗi ngày! Tôi cũng muốn được thơm tiểu thiếu gia mềm mại thơm tho! Dù thiếu gia có tát cho một phát tôi cũng cam lòng!]