Dù anh ta không muốn tin hay thật sự ngu ngốc, tôi cũng không mấy hứng thú.
"Hai người phải hiểu rõ, tôi mới là con gái ruột của nhà họ Ôn, còn cô..." Tôi nhìn Ôn Diệc Tuyền, nở một nụ cười khinh miệt.
"Cô chẳng qua chỉ là một con thú cưng nhỏ nhà tôi nuôi, đừng mơ tưởng những thứ không thuộc về cô."
Hai người đối diện đều bị kích động, Thẩm Tế giận dữ nói anh ta vĩnh viễn sẽ không đính hôn với loại đàn bà độc ác như tôi, vị hôn thê của anh ta chỉ có thể là Ôn Diệc Tuyền.
Tôi rất hài lòng với phản ứng của anh ta, tiếp tục thêm dầu vào lửa.
"Đại thiếu gia Thẩm, chỉ nói suông thì vô dụng, có bản lĩnh thì anh thuyết phục bố mẹ đừng đổi đối tượng liên hôn đi."
Anh ta bị tôi làm nghẹn họng, mặt đen như mực.
Trước khi đi, tôi cười chế nhạo: "Cố lê nhén! Tôi rất mong chờ tiệc đính hôn."
Khiêu khích trắng trợn.
Thẩm Tế bị tôi kích động, quả nhiên đã làm ầm ĩ ở nhà họ Thẩm.
Ôn Diệc Tuyền cũng ngày ngày khóc lóc ở nhà, muốn chứng minh cho tôi thấy sự sủng ái của người nhà họ Ôn dành cho cô ta.
Về chuyện cô ta và Thẩm Tế đính hôn, người nhà họ Ôn đều đồng ý.
Đối với Ôn Hựu An mà nói, gả con gái nuôi đi thì ông ta có thể danh chính ngôn thuận giữ lại chỗ cổ phần kia. Còn đối với mẹ con nhà họ Ôn, Ôn Diệc Tuyền và Thẩm Tế là thanh mai trúc mã tình cảm tốt, giao Ôn Diệc Tuyền cho Thẩm Tế, họ yên lòng.
Về chuyện này, người nhà họ Ôn lần lượt tìm tôi nói chuyện.
Ôn Hựu An khen ngợi thành tích học tập của tôi, nói tôi còn nhỏ tuổi, cứ lo học hành đừng nghĩ đến chuyện này, ông ta tự hào về tôi.
Diệp Thời Nga cho tôi xem album ảnh từ nhỏ đến lớn của hai người họ, khuyên tôi đừng xen vào tình cảm của Thẩm Tế và Ôn Diệc Tuyền.
Ôn Nghiễn Phong nói, sau này anh ta sẽ tìm cho tôi một người đàn ông ưu tú như Thẩm Tế.
Ôn Diệc Tuyền nói với họ tôi thích Thẩm Tế, kết quả họ lại tin thật.
Trong trường cũng bắt đầu lan truyền tin đồn tôi thích Thẩm Tế, có người nói tất cả những gì tôi làm đều là để thu hút sự chú ý của Thẩm Tế.
Cùng là người nhà họ Ôn, Ôn Nghiễn Phong và Thẩm Tế đều là thái tử gia danh tiếng ngang nhau, còn tôi và Ôn Diệc Tuyền lại chỉ là sự lựa chọn của Thẩm Tế, khiến người khác chê cười.
Kết quả thi giữa kỳ lần trước của tôi đứng nhất toàn khối, hơn người thứ hai hơn 40 điểm, đạt điểm cao nhất kể từ khi trường quý tộc này thành lập, Ôn Nghiễn Phong năm đó chẳng qua chỉ vừa lọt vào top 20, điểm thi đại học vừa đủ điểm chuẩn vào đại học Bắc Kinh, thành tích kém xa tôi.
Nhưng trong mắt những người này, con trai sinh ra đã là người thừa kế, phải dồn hết mọi nguồn lực của gia đình để ủng hộ nó, còn con gái, bề ngoài thì cưng chiều nhưng không được chia bất cứ quyền lực thực tế nào, đến tuổi thích hợp thì cho đi liên hôn để giúp đỡ sự nghiệp của con trai.
Tôi không được nuôi dưỡng trong môi trường mật ngọt của họ, cưng chiều với tôi có hay không cũng không quan trọng, sau khi liên hôn tuy cũng có thể sống cuộc sống không lo cơm áo, nhưng mọi thứ của tôi đều phải dựa vào người khác cho, phải sống dựa vào sắc mặt của người khác.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Trước đây thì thôi, lúc đó tôi mắc kẹt trong vũng bùn, chỉ cần có người kéo tôi ra thì dù phải trả giá gì tôi cũng bằng lòng.
Nhưng bây giờ tôi là thiên kim nhà họ Ôn, về mặt pháp luật, tôi và Ôn Nghiễn Phong có quyền thừa kế tài sản một cách bình đẳng, ở đáy xã hội lâu rồi, tôi sẽ không từ bỏ bất kỳ cơ hội nào để leo lên.
Thẩm Tế là con trai độc nhất của nhà họ Thẩm, bố mẹ Thẩm không muốn quá căng thẳng với anh ta, ngoài mặt đã nhượng bộ, chỉ nói bọn họ còn quá nhỏ, những chuyện này để sau khi vào đại học rồi tính tiếp.
Lúc Ôn Diệc Tuyền chạy đến nói với tôi chuyện này, tôi đang tập tennis, nghe xong tôi khẽ ừ một tiếng, rồi tiếp tục tập luyện.
Thái độ thờ ơ của tôi khiến cô ta tức đến giậm chân.
Dù bố mẹ Thẩm đã nhượng bộ, nhưng cô ta vẫn không có cảm giác an toàn, vẫn chĩa mũi nhọn vào tôi.
Tôi đoán cô ta nghĩ rằng, chỉ cần tôi mang tiếng xấu, nhà họ Thẩm đương nhiên sẽ không muốn để tôi bước chân vào cửa.
Người cô ta thuê hành động rất nhanh, không lâu sau, một bài viết có tiêu đề "Bóc phốt chuyện tình ái năm xưa của thiên kim hào môn" gây bão trên diễn đàn trường, hàng nghìn bình luận, người đăng bài tự xưng là bạn học cũ của tôi.
Trong bài đăng là những bức ảnh chụp trộm tôi và các bạn nam trong trường hồi cấp hai, hành vi trong ảnh không tính là quá thân mật, nhưng cũng không trong sạch.
Tôi từng lên xe của người khác, đưa nước cho người khác, cũng từng ngồi trò chuyện tâm sự với người khác trong góc khuất trường, người viết bài nhìn ảnh bịa chuyện vẽ ra rất nhiều tình tiết hoang đường, cuối bài đăng còn nhắc đến hot boy trường số một Giang Kỳ, còn đoán anh là bạn trai hiện tại của tôi.
Dưới hành động cố tình kích động của Ôn Diệc Tuyền, bài đăng này lan truyền rất nhanh, ngay cả Giang Kỳ cũng biết chuyện này.
Anh chủ động liên lạc với tôi: [Cần anh làm gì không?]
Tôi trả lời: [Không cần để tâm đến đâu.]
cẻm ơn đã các tình iu đã đọc truyện, iu tui iu truyện thì hãy bình luận đôi câu và ấn theo dõi nhà tui để đọc thêm nhiều truyện hay nhoaaa ❤️🔥❤️🔥❤️🔥
Dù không có nhà họ Thẩm, vẫn còn nhà họ Lý nhà họ Trần, người nhà họ Ôn luôn có thể tìm được đối tượng liên hôn tiếp theo, tôi chỉ mong Ôn Diệc Tuyền làm ầm ĩ lên một chút, để tôi mang tiếng xấu, không ai dám cưới.
[Anh nghe nói hào môn nước sâu, bây giờ có phải em sống không được dễ dàng đúng không?]
Sao lại không dễ dàng, cuộc sống có tiền có quyền vô cùng vui vẻ.
[Tôi sống rất tốt], gõ đến đây, tôi dừng lại một chút.
[Những năm qua anh đã chăm sóc tôi rất chu đáo.]
Tôi chuyển cho anh ta hai mươi vạn.
[Số tiền này coi như tôi cảm ơn anh, sau này đừng liên lạc nữa.]
Sau đó, tôi xóa hết bạn học cũ, rời khỏi nhóm chat đã ghim mấy năm.
Giang Kỳ nói đúng, hào môn quả thật nước sâu, tôi không muốn họ gặp nguy hiểm.
Đây có lẽ là chút lương tâm cuối cùng của tôi.
Anh không nhận số tiền đó, sau 24 tiếng tiền tự động hoàn lại tài khoản của tôi, với tính cách của anh, chắc là giận tôi làm vấy bẩn tình cảm giữa chúng tôi.