Ôn Hựu An mời cho tôi những gia sư nổi tiếng để dạy kèm, các thầy cô đều rất nghiêm khắc, tôi cũng không bao giờ lơ là.
Ngoài ăn ngủ ra, thời gian còn lại tôi gần như dành hết cho việc học, phần lớn mọi người trong trường không hiểu hành động của tôi, ngay cả mấy đàn em của tôi cũng khuyên tôi, thiên kim nhà họ Ôn không cần phải cố gắng như vậy.
Đối mặt với những lời khuyên này, tôi luôn chỉ cười không đáp.
Vốn dĩ nền tảng của tôi đã tốt, được các thầy cô nổi tiếng hướng dẫn khiến tôi tiến bộ nhanh hơn, lần thi chung toàn thành phố này, tôi có mấy môn đạt điểm tuyệt đối, đạt thành tích tốt nhất toàn thành phố.
Ôn Hựu An tổ chức tiệc ăn mừng cho tôi, ông lớn miền Nam kia cũng đến, tôi lại cảm kích khen ông ta một phen, ông ta vô cùng thích thú, nụ cười trên mặt không dứt lúc nào.
Không lâu sau, ông ta và Ôn Thị hợp tác thành công.
cẻm ơn đã các tình iu đã đọc truyện, iu tui iu truyện thì hãy bình luận đôi câu và ấn theo dõi nhà tui để đọc thêm nhiều truyện hay nhoaaa ❤️🔥❤️🔥❤️🔥
Ôn Hựu An vui vẻ tặng cho tôi rất nhiều quà.
Nhờ thành tích tốt gia thế tốt, danh tiếng của tôi trong giới lại tốt lên, tin đồn do bài đăng kia mang lại dần biến mất.
Bố mẹ Thẩm có lẽ muốn tác hợp tôi và Thẩm Tế, lấy lý do thành tích của anh ta sa sút mà nhét anh ta vào buổi học một kèm một của tôi. Thẩm Tế quen thói làm thái tử gia, không mấy nghe lời thầy cô, tiến độ học tập của anh ta cũng chậm, vẫn còn đang dừng ở kiến thức lớp mười một, ảnh hưởng xấu đến tôi.
Từ khi anh ta đến, Ôn Diệc Tuyền thường xuyên đến làm phiền, hết mang trái cây lại mang đồ ngọt, phiền phức vô cùng.
Sau đó, cô ta dứt khoát tham gia lớp học thêm, nền tảng của cô ta kém, tiến độ học tập lại càng bị kéo chậm.
Tôi vốn vẫn luôn nhẫn nhịn vì các thầy cô có chuyên môn tốt, nhưng kéo dài quá lâu khiến tôi không nhịn nổi nữa, đăng ký thẻ ở trung tâm luyện thi giỏi nhất Bắc Kinh, dùng thân phận để chọn mấy thầy cô có chuyên môn vững dạy tôi.
Tôi không nói với ai chuyện đổi thầy cô, ngày thứ hai tôi vắng mặt, Thẩm Tế đến lớp tìm tôi, tôi cùng anh ta ra khỏi lớp học dưới ánh mắt của mọi người.
Ôn Diệc Tuyền chạy đuổi theo.
"Sao hôm qua cô không về học thêm?" Thẩm Tế giận dữ chất vấn.
Ôn Diệc Tuyền tiếp lời: "Chị, có phải chị lại đi tìm Giang Kỳ rồi không, em nghe nói Giang Kỳ là côn đồ hay bắt nạt bạn học, chị đừng qua lại với anh ta nữa."
"Ôn Diệc Tuyền, tung tin đồn vu khống là hành vi phạm pháp, cô còn vô giáo dục hơn tôi nghĩ, nhà họ Ôn nuôi một con ch.ó còn hơn nuôi cô, nuôi chó còn biết bảo vệ chủ, nuôi cô chỉ biết suốt ngày bôi nhọ chủ ở bên ngoài."
Tôi lạnh mặt không muốn phí lời với họ, Thẩm Tế muốn bênh vực Ôn Diệc Tuyền, tôi nhíu mày khẽ nói: "Im miệng!"
"Tôi đã tìm được thầy cô ở trung tâm rồi, tôi sẽ không học cùng thầy cô bố sắp xếp trước đó nữa, học cùng hai đứa ngu chỉ tổ làm chậm tiến độ học tập của tôi, quả thực là lãng phí thời gian của tôi."
Nói xong, tôi không chút lưu luyến quay người rời đi.
Thẩm Tế lòng tự trọng cao, tôi lại nói rất nặng lời, sau đó anh ta tỏ thái độ ghét bỏ tôi càng thêm rõ ràng, Ôn Diệc Tuyền yên tâm không ít, một thời gian dài không đến làm phiền tôi nữa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Kỳ thi cuối kỳ, thành tích của tôi vẫn duy trì vị trí đứng đầu toàn thành phố.
Trong kỳ nghỉ đông, tôi tiếp tục vùi đầu vào trung tâm, ngay cả đêm giao thừa cũng không rời việc học.
Ôn Diệc Tuyền mặc bộ đồ cao cấp có giới hạn mà bố mẹ mua cho, chiếc váy đỏ xinh đẹp tôn lên vẻ rạng rỡ động lòng người của cô ta, Ôn Nghiễn Phong cầm máy ảnh chụp ảnh giúp cô ta và Diệp Thời Nga, Ôn Hựu An đứng bên cạnh nhìn, miệng nở nụ cười cưng chiều.
Bọn họ trông giống người một nhà hơn.
Bên ngoài đang có tuyết rơi, tôi cuộn tròn trên ghế sofa cạnh cửa sổ sát đất, hơi ấm trong nhà rất vừa phải, thoải mái đến mức khiến tôi muốn ngủ.
Tết năm nay, không có đánh mắng và rét lạnh.
Thật tốt.
Tôi mỉm cười, tiếp tục học bài.
Sau khi trở lại trường, tôi nộp đơn xin chuyển vào lớp 12A, vài tháng sau, cùng họ tham gia kỳ thi đại học.
Tôi được phân vào điểm thi ở trường số một, cả nhà họ Ôn đến cổ vũ, còn chưa vào phòng thi đã bị các phóng viên phỏng vấn mấy vòng.
Giang Kỳ l.à.m t.ì.n.h nguyện viên ở trường, lúc chỉ đường cho tôi còn khẽ nói một câu: "Đợi anh ở Bắc Kinh."
Tôi đi về hướng anh chỉ, thờ ơ đáp: "Tôi không thích đợi người khác, anh tự nhanh chân đuổi theo đi."
Nỗ lực không bị uổng phí, tôi thi đậu vào Đại học Bắc Kinh với vị trí thứ ba khối tự nhiên toàn thành phố, hai người đứng trước tôi chỉ hơn tôi vài điểm, đều là học sinh của trường số một.
Ôn Hựu An vô cùng vui mừng, tổ chức tiệc ăn mừng náo động cả thành phố cho tôi, Ôn Thị dùng chuyện này làm chiêu trò quảng cáo khuyến mãi cho thí sinh, thu hút không ít khách hàng.
Thi đỗ Đại học Bắc Kinh với thành tích tốt như vậy, tôi đương nhiên được nhập học trước thời hạn.
Ngành Thương mại của Đại học Bắc Kinh đúng là ngọa hổ tàng long, Ôn Nghiễn Phong với tư cách là người thừa kế của nhà họ Thẩm, vừa nhập học đã trở thành chủ tịch hội sinh viên, có quyền lên tiếng tuyệt đối trong số những sinh viên.
So với vẻ cao ngạo của anh ta, tôi leo lên từ vị trí phó chủ tịch, sẵn lòng bỏ tiền bạc và công sức để duy trì quan hệ với cấp dưới, tích cực tham gia các hoạt động của hội sinh viên và câu lạc bộ, các môn chuyên ngành đều đạt điểm A, tất cả mọi người đều khen ngợi tôi, cuối cùng vào năm bầu cử năm hai, tôi đánh bại Ôn Nghiễn Phong và Thẩm Tế, trở thành tân chủ tịch hội sinh viên.
Ôn Nghiễn Phong đã lên năm tư, trọng tâm đều đặt vào công việc, dù bị đánh bại khiến anh ta bất ngờ, nhưng cũng không quá khó để chấp nhận.
Người thực sự không thể chấp nhận là Thẩm Tế.
Thái tử gia nhà họ Thẩm lần đầu tiên làm phụ tá cho người khác, nếu thua Ôn Nghiễn Phong thì thôi, đằng này lại thua một đứa con gái như tôi.
Tôi thấy anh ta tỏ vẻ không phục, cố ý mở miệng khiêu khích: "Anh vô dụng như vậy, sau này con cái không thể theo họ anh được, à đúng rồi... Tôi nghe nói chủ tịch hội sinh viên có quyền lực rất lớn ở trường, anh phải bảo vệ Ôn Diệc Tuyền cho tốt đấy nhé."