Sau cuộc chạm trán đáng sợ với "bóng tối" của mình, Minh nhận ra rằng, tầng 13 không chỉ là một nơi để đối diện với những phiên bản khác của bản thân, mà còn là một chiến trường, nơi anh phải chiến đấu với những phần đen tối nhất trong tâm hồn mình.
Anh tiếp tục lang thang trong mê cung hành lang, cảm giác như không có điểm dừng. Sự mệt mỏi, đói khát, và cô đơn ngày càng bào mòn ý chí của anh. Anh tự hỏi, liệu anh có đủ sức để vượt qua những thử thách này không?
Đột nhiên, anh nhìn thấy một ánh sáng ở phía cuối hành lang. Anh đi nhanh hơn, và anh thấy một cánh cửa gỗ, được trang trí bằng những hình vẽ kỳ lạ.
Anh mở cửa, bước vào.
Căn phòng bên trong ấm áp và sáng sủa. Một ngọn lửa bập bùng trong lò sưởi, sưởi ấm cả căn phòng. Trên bàn đặt một bình trà nóng và một vài chiếc bánh ngọt. Căn phòng mang đến một cảm giác bình yên và thư thái, như một ốc đảo giữa sa mạc.
Nhưng điều khiến Minh ngạc nhiên nhất là sự hiện diện của một người đàn ông. Người đàn ông đó đang ngồi trước lò sưởi, nhâm nhi trà và đọc sách.
Minh đứng c.h.ế.t trân, không thể tin vào mắt mình. Bởi vì, người đàn ông đó có khuôn mặt giống hệt anh.
"Chào Minh," người đàn ông nói, không ngẩng đầu lên, "Mời cậu ngồi."
Minh run rẩy bước vào, ngồi xuống chiếc ghế đối diện người đàn ông. "Anh… anh là ai?" Anh hỏi.
Người đàn ông đặt cuốn sách xuống, ngẩng đầu lên nhìn Minh. Anh ta cười hiền hậu, "Tôi là Minh, cũng giống như cậu. Nhưng tôi là một phiên bản khác, một phiên bản đã tìm thấy được sự bình yên và hạnh phúc."
"Bình yên và hạnh phúc?" Minh hỏi, "Ở tầng 13 này sao? Làm sao có thể?"
"Tại sao lại không?" Người đàn ông nói, "Tầng 13 không phải là một nơi đáng sợ, nó chỉ là một nơi để cậu đối diện với bản thân mình. Nếu cậu chấp nhận bản thân mình, cậu sẽ tìm thấy được sự bình yên."
"Tôi không biết," Minh nói, "Tôi đã gặp những phiên bản khác của bản thân, những người nghiện rượu, cô đơn, và tàn nhẫn. Tôi đã gặp những bóng tối trong tâm hồn mình. Tôi không biết làm thế nào để tìm thấy được sự bình yên."
Người đàn ông rót trà cho Minh, "Hãy nhìn tôi, Minh ạ. Tôi đã từng giống như cậu, đầy những đau khổ và bất hạnh. Nhưng rồi tôi đã học cách buông bỏ quá khứ, tha thứ cho bản thân mình, và sống cho hiện tại."
"Làm thế nào?" Minh hỏi.
"Tôi đã tìm thấy một giao ước," người đàn ông nói, "Một giao ước với chính bản thân mình. Tôi đã hứa sẽ sống một cuộc đời ý nghĩa, sẽ yêu thương những người xung quanh, và sẽ không bao giờ từ bỏ hy vọng."
"Một giao ước?" Minh hỏi, "Ý anh là gì?"
"Tôi có thể giúp cậu thoát khỏi tầng 13," người đàn ông nói, "Tôi có thể cho cậu cơ hội để bắt đầu lại cuộc đời mình. Nhưng cậu phải chấp nhận một điều kiện."
Minh nhìn người đàn ông, nghi ngờ. "Điều kiện gì?" Anh hỏi.
"Cậu phải nhường lại cuộc sống của mình cho tôi," người đàn ông nói, "Tôi sẽ thay cậu sống cuộc đời đó. Tôi sẽ chăm sóc mẹ cậu, tôi sẽ theo đuổi ước mơ của cậu, và tôi sẽ trở thành người mà cậu luôn muốn trở thành."
Minh sững sờ. Anh không thể tin vào những gì mình vừa nghe. "Anh muốn thay thế tôi?" Anh hỏi.
"Đúng vậy," người đàn ông nói, "Tôi biết cậu mệt mỏi, cậu đau khổ, và cậu muốn thoát khỏi tất cả. Hãy để tôi giúp cậu. Hãy để tôi thay cậu sống cuộc đời đó."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Minh im lặng suy nghĩ. Anh cảm thấy một sự cám dỗ mãnh liệt. Anh đã quá mệt mỏi với những khó khăn và thử thách. Anh muốn buông bỏ tất cả, muốn để người khác thay mình gánh vác.
Nhưng đồng thời, anh cũng cảm thấy một sự kháng cự mạnh mẽ. Anh không thể từ bỏ cuộc sống của mình, không thể để người khác thay mình quyết định. Anh biết rằng, cuộc đời anh có thể không hoàn hảo, nhưng nó là của anh, và anh phải tự mình sống nó.
"Tôi không thể," Minh nói, "Tôi không thể nhường lại cuộc sống của mình cho anh. Cuộc đời này là của tôi, và tôi phải tự mình sống nó."
Người đàn ông nhíu mày, "Cậu chắc chắn chứ? Cậu đang từ chối cơ hội để thoát khỏi tầng 13, cơ hội để tìm thấy được hạnh phúc."
"Tôi biết," Minh nói, "Nhưng tôi không thể sống một cuộc đời không phải của mình. Tôi phải tự mình tìm kiếm hạnh phúc, dù cho có khó khăn đến đâu."
Người đàn ông im lặng một lát, rồi thở dài. "Tôi hiểu rồi," anh ta nói, "Cậu là một người mạnh mẽ hơn tôi nghĩ. Tôi xin lỗi vì đã cố gắng lợi dụng cậu."
"Không sao," Minh nói, "Tôi hiểu rằng anh cũng chỉ muốn tìm kiếm hạnh phúc."
Người đàn ông đứng dậy, "Tôi sẽ giúp cậu thoát khỏi tầng 13," anh ta nói, "Tôi sẽ chỉ cho cậu con đường đúng đắn."
"Thật sao?" Minh hỏi, mừng rỡ.
"Thật," người đàn ông nói, "Nhưng trước khi cậu đi, tôi muốn cậu hứa với tôi một điều."
"Điều gì?" Minh hỏi.
"Hãy sống một cuộc đời ý nghĩa," người đàn ông nói, "Hãy yêu thương những người xung quanh cậu, và hãy không bao giờ từ bỏ hy vọng. Hãy chứng minh cho tôi thấy rằng cậu đã đưa ra quyết định đúng đắn."
Minh gật đầu, "Tôi hứa," anh nói, "Tôi sẽ sống một cuộc đời ý nghĩa. Tôi sẽ yêu thương những người xung quanh tôi, và tôi sẽ không bao giờ từ bỏ hy vọng."
Người đàn ông mỉm cười, "Tốt lắm," anh ta nói, "Hãy đi theo tôi."
Người đàn ông dẫn Minh đi qua một cánh cửa bí mật, và anh thấy một hành lang khác. Hành lang này sáng sủa hơn những hành lang trước, và anh cảm thấy một luồng không khí tươi mát.
"Con đường ra khỏi tầng 13 ở ngay phía trước," người đàn ông nói, "Hãy đi theo nó, và cậu sẽ tìm thấy được tự do."
Minh nhìn người đàn ông, cảm kích. "Cảm ơn anh," anh nói, "Anh đã giúp tôi rất nhiều."
"Không có gì," người đàn ông nói, "Hãy nhớ những gì tôi đã nói, và hãy sống một cuộc đời thật ý nghĩa."
Minh gật đầu, rồi quay người bước đi. Anh đi theo hành lang, và anh cảm thấy mình đang ngày càng đến gần với tự do.
Anh biết rằng, anh đã vượt qua một thử thách quan trọng. Anh đã từ chối một giao ước cám dỗ, và anh đã chứng minh được rằng, anh không cần phải trốn chạy khỏi cuộc sống của mình. Anh có thể tự mình tạo ra hạnh phúc, và anh sẽ không bao giờ từ bỏ hy vọng.
Anh tiếp tục bước đi, với một trái tim tràn đầy niềm tin và hy vọng. Anh sắp thoát khỏi tầng 13 rồi.