Sau khi xác nhận Giang Ngôn Trạm thật sự không có thai, anh lập tức trở về với công việc bận bịu.
Việc của anh rất nhiều, chưa kể còn nghỉ vài ngày để đi chơi, rồi khi về thì lại mất thêm vài ngày để chờ tin, nên giờ đã hơi tồn đọng.
Có điều các hoạt động của công ty vẫn tiến hành bình thường, không gặp bất trắc gì, chỉ là doanh số hơi hụt chút.
Mà Nguyễn Nhuyễn bên này cũng nhận được rất nhiều lời mời cộng tác, cùng với…… giấy báo nhập học.
Cô chọn một trường đại học ở địa phương, ngành học là truyền thông.
Cơ sở chính của trường nằm ở khu đất lớn ở ngoại ô… Nhưng Nguyễn Nhuyễn học ở phân hiệu trong trung tâm thành phố.
Trùng hợp là, trường cô chỉ cách công ty của Giang Ngôn Trạm ba bến xe buýt mà thôi.
Vốn Nguyễn Nhuyễn thấy khó hiểu, rằng tại sao ngôi trường này lại chọn xây thêm một phân hiệu ở trung tâm làm gì, đất nơi đây quá đắt đỏ nên trường cũng bé tẹo, chỉ bằng một trường trung học thôi, không hoành tráng được như cơ sở chính ở ngoại ô, trông không giống trường top 1 cả nước với tuổi đời trăm năm gì cả.
Sau đó nghe Chỉ Nguyên nói, cô mới hiểu. Phân hiệu mới này được dùng làm cơ sở đào tạo những ngành học liên quan đến truyền thông báo chí, nên càng phải ở gần trung tâm để có thể kịp thời đón đầu các làn sóng mới.
Không có cách nào tiếp cận tốt hơn là nằm vùng ngay từ đầu trong đó cả. Trải nghiệm của một người từ tỉnh khác đến thành phố sao có thể bằng trải nghiệm của một người sinh ra và lớn lên trong thành phố đó chứ.
Nguyễn Nhuyễn vui vẻ nhận lời mời hoạt động, thậm chí còn đăng kí tham gia một số chương trình trước đây cô chưa từng thử qua.
Nhưng mà tất cả kế hoạch đều được sắp xếp vào tháng sau.
Bởi vì cô sẽ dành cả tháng này để bầu bạn với Giang Ngôn Trạm.
Bà dì của Giang Ngôn Trạm không được dịu dàng cho lắm. Tiến hành đánh dấu bình thường và uống thuốc điều hòa tin tức tố làm kỳ kinh nguyệt lần này càng khó chịu hơn trước đây.
Bình thường đã bị đau bụng kinh hành rồi nay còn đau hơn, đau đến nằm bẹp dí nhúc nhích không nổi.
Nếu vẫn đến công ty làm việc trong tình trạng đó, mọi người sẽ nhận ra sếp Giang của bọn họ thật ra là Omega —— không phải không biết, mà là bình thường mọi người đều bị dáng vẻ A sắt đá của anh che mờ.
Sếp Giang càng không muốn để chuyện đó xảy ra. Anh chỉ chấp nhận mềm yếu trước mặt Nguyễn Nhuyễn thôi. Vì thế O giả A sắt đá dành trọn ba ngày để tăng ca làm xong hết công việc, đúng ngày bà dì gõ cửa thì nghỉ phép luôn.
May mà là công ty của mình, không cần phải xin phép ai cũng không phải viện lý do.
Anh quẳng hết phần lớn công việc còn lại cho trợ lý, chỉ mang một ít về nhà, tận hưởng tháng ngày nhàn nhã với Nguyễn Nhuyễn.
Không ngờ vừa mới đi tuần trăng mật ở ngoài đã đời lại được đi tiếp ở nhà.
Nhờ có lần đi chơi đó, hai người đã hiểu về sở thích của nhau hơn, đợt này ở nhà đã chọn sẵn cả tá bộ phim để cùng Netflix and chill trên sofa.
Giang Ngôn Trạm đau bụng dữ dội không ngừng, nên Nguyễn Nhuyễn đã chuẩn bị sẵn túi chườm đá cho anh ôm.
Chắc là do được cô chăm quá kĩ—— nên không tới ba ngày, Nguyễn Nhuyễn phát hiện, Giang Ngôn Trạm thế mà lại biết làm nũng với cô rồi.
Hôm đó, cô bấm pause phim để đi vệ sinh, xong việc quay lại thì thấy Giang Ngôn Trạm nằm dài trên sofa, tay ôm túi chườm đặt trên bụng, sắc mặt vẫn bình thường nhưng vẻ mặt sống không còn gì luyến tiếc.
Nguyễn Nhuyễn nín cười sấn tới, vô cùng quan tâm hỏi: “Sao thế cục cưng?”
Giang Ngôn Trạm đang hơi nhăn nhó, thấy gương mặt Nguyễn Nhuyễn phóng đại trước mắt thì xìu xuống, sau một hồi mới chịu nói: “…… Lạnh.”
Nguyễn Nhuyễn: “?”
“Túi chườm nóng.” Anh nói, “Bị lạnh rồi.”
Nguyễn Nhuyễn: “……”
Ô, cô thế mà lại thấy anh đang tủi thân này.
Sếp Giang cầm túi chườm đưa cho Nguyễn Nhuyễn, làm bộ “Mau giúp anh đổi nước đi, anh đau quá à, đau chịu không nổi oaaaaaa”.
Nguyễn Nhuyễn nín cười tiếp nhận túi chườm.
Đang lúc cô tính đi đổi nước, thì bị Giang Ngôn Trạm giữ tay lại không cho đi.
Trông Giang Ngôn Trạm yếu ớt vậy thôi chứ lực tay không yếu tí nào, đã nắm còn kéo mạnh, làm Nguyễn Nhuyễn lăn thẳng vào lòng anh.
Anh ôm chặt Nguyễn Nhuyễn, vùi đầu vào hõm vai cô, tủi thân cực kì: “Em tính đi đâu?”
Nguyễn Nhuyễn dở khóc dở cười giơ túi chườm lên: “Em đi đổi nước cho anh nè chứ đi đâu.”
Giang Ngôn Trạm ngẩng đầu lên một chút, đoạt túi chườm đặt sang một bên, rồi lại ôm siết cô tiếp: “Không cần.”
Nguyễn Nhuyễn: “?”
“Đừng đi đâu hết.” Giang Ngôn Trạm kéo người cô dậy, để cô ngồi kế mình, còn mình thì dựa vào người cô, “Xem phim tiếp đi.”
Nguyễn Nhuyễn đành phải lấy chăn quấn cả cô và Giang Ngôn Trạm lại: “Thật sự không cần túi chườm?”
“Không cần.” Giang Ngôn Trạm lấy điều khiển bấm Play, “Em ở yên đấy là được.”
Vì để có thể được gần cô hơn, anh co tròn người lại, nhìn vừa tội nghiệp lại dễ thương quá chừng.
Nguyễn Nhuyễn cũng ôm lại anh, hôn anh: “Sao mà cục cưng của em đáng yêu thế này? Làm em muốn phạm tội quá đi à……”
Giang Ngôn Trạm lại hiếm thấy chiều theo ý mà hôn lại cô.
Vì thế mồm thì nói là xem phim, nhưng cuối cùng phim chiếu cái gì cũng không biết, chỉ biết là hai người chuyển từ phòng khách về phòng ngủ, rồi lăn qua lăn lại với nhau một đêm.
Cứ thế kéo dài hơn hai mươi ngày, mà Nguyễn Nhuyễn đã suýt vượt rào rất nhiều lần trong suốt thời gian đó.
Nhưng mà thật ra cô cũng đâu phải chịu đựng gì mấy, Giang Ngôn Trạm luôn có cách để chăm sóc cho cô, anh cũng rất có trách nhiệm, đốt lửa được thì dập được.
Hai người quấn quýt nhau cuồng nhiệt cứ như hồi mới yêu, làm đủ trò con bò với nhau. Người ngoài mà thấy chắc sẽ không thể tin được hai người đã kết hôn rồi đâu.
……
Cuối cùng, bà dì của Giang Ngôn Trạm cũng chịu đi.
Sếp Giang khi không bị đau bụng kinh vẫn cứ oai phong lẫm liệt, A mười phần, vest phẳng phiu trở về làm việc.
Chỉ có Nguyễn Nhuyễn được vinh hạnh thấy dáng vẻ tủi thân làm nũng của anh thôi.
Cô còn quay lại hết rồi hô hô.
Cho dù ở nhà Nguyễn Nhuyễn cũng không quên tác nghiệp, ngoại trừ làm những video makeup thông thường, cũng làm vài daily vlog. Đương nhiên, video quay lại lúc ôm ấp sếp Giang khi tới kì là báu vật của cô, chỉ để một mình cô thẩm thôi.
Mà vlog hàng ngày của Nguyễn Nhuyễn cũng rất được yêu thích, lượng fans vẫn tăng trưởng đều đều, đã chạm mốc 200 vạn.
Sau khi Giang Ngôn Trạm khỏe mạnh bình thường lại, cô cũng bận rộn lên. Tham gia những hoạt động bản thân đã lên lịch trước đó, trường học sắp khai giảng, cuộc sống sinh viên của cô cũng bắt đầu rồi.
Nguyễn Nhuyễn vẫn thấy mới mẻ, cô cũng có bạn đại học này. Trên group lớp mọi người đã sôi nổi nhắn tin làm quen, đa số đều là dân ở đây, nên đang lên kế hoạch tổ chức một buổi gặp mặt trước khi chính thức khai giảng.
Nguyễn Nhuyễn không ngờ mọi người nhiệt tình dữ vậy, vừa lúc Phương Hủ cũng đang nấu xói bạn đại học của mình với cô, bèn kể chuyện này cho cậu.
Phương Hủ: “…… Không thể nào không thể nào, thật sự có người đam mê mấy hoạt động này tới mức đứng ra tổ chức gặp mặt trước khai giảng luôn đó hả? Không thể nào không thể nào!”
…… Dramatic vãi.
Nguyễn Nhuyễn hỏi: “Chứ bên cậu không có à?”
“Không, trường tớ đa số là người từ nơi khác đến.” Phương Hủ cũng đậu vào một trường không tồi, “Bọn họ lành như cục đất ý.”
“Vậy là không tốt hả?” Nguyễn Nhuyễn mơ hồ, “Tớ lỡ đồng ý sẽ đi rồi……”
Phương Hủ nói: “Cũng không phải không tốt…… Nhưng mà mấy người này hướng ngoại năng động lắm, người hướng nội không giỏi xã giao như chúng ta sẽ bị sợ á.”