Nô Lệ Bóng Tối (Shadow Slave)

Chương 1324: Trận Chiến Không Ngừng Nghỉ



Chương 1324: Trận Chiến Không Ngừng Nghỉ

Cơn bão thời gian cuồng bạo xung quanh họ. Dòng chảy của Dòng Sông Vĩ Đại, thứ mà đã luôn bình tĩnh và bất biến, biến thành một thứ thủy triều mãnh liệt...bị nó mang đi và ném khắp nơi, con thuyền gỗ nhỏ bay về trước với tốc độ khủng khiếp.

Những làn sóng cao dâng lên và ngã xuống, những cơn cuồng phong gầm rú như những con thú điên loạn. Mọi thứ quanh họ chìm trong một làn sương mù sôi sục. Bị nó mù mắt, bị tiếng sấm đánh làm điếc tai, ba người họ mất hết mọi khái niệm về thời gian và phương hướng.

Cảm giác duy nhất là sàn thuyền dưới chân họ là ướt nhẹp, con thuyền gỗ leo lên cao rồi rơi xuống, gánh nặng thể chất đè lên những người phải chống chịu cơn bão thảm họa này. Đối mặt với sự thịnh nộ không thể tưởng nổi đó, Sunny không thể kiềm được mà cảm thấy bản thân là nhỏ bé và không đáng kể như thế nào trước mặt một thảm họa phi tự nhiên.

...Và đây là với Ananke đã kiềm chế phần tệ nhất của cơn bão.

Cảm giác lo lắng ghê rợn, sâu đậm của những quy luật bất biến của thế giới đang trở nên mơ hồ và bất ổn vẫn còn đó, bị làm tắt nghẽn đi nhưng mà vẫn đè nén không thể tả nổi. Cậu cảm giác bệnh hoạn cả thể chất lẫn tinh thần. Như thể nền tảng vững chắc của bản thân sự tồn tại cậu đã đột nhiên bị thay thế bởi cát lún, khiến cậu run rẩy và không chắc chắn.

Có lẽ đây là cảm giác điên rồ.

‘Chết tiệt thật...’

Khiến trái tim mình vững chắc lại, Sunny cố không nhìn đến cảm giác ghê gớm kia và tập trung vào công việc của mình – tát nước mà mà cơn bão đã ném lên ra khỏi thuyền. Có rất nhiều nước, nhưng mà cậu và Nephis vẫn có thể theo kịp. Chỉ là...công việc đơn giản này hóa ra là gian nan hơn nhiều so với trông đợi của cậu.

Chỉ riêng việc tồn tại trên con thuyền lúc lắc điên cuồng này đã là một thử thách về sức chịu đựng. Khi nghĩ đến tốc độ ghê gớm của dòng chảy và chiều cao của những làn sóng, cảm giác như thể một tên khổng lồ biến thái nào đó đang dùng họ làm trái banh để chơi đùa vậy, ném họ lên cao, rồi dùng sức mạnh hung hăng vứt họ xuống đất.

Giữ thăng bằng không chỉ mệt mỏi, mà còn khó khăn – mỗi cơ bắp trong cơ thể cậu chịu áp lực, có vẻ như cùng một lúc vậy. Những chuyển động của con thuyền là hỗn loạn và không thể nào đoán trước được.

Nhưng mà, không thể theo kịp chúng là đồng nghĩa với cái chết. Nếu Sunny không cẩn thận và thất bại trong việc liên tục thích nghi với những thay đổi không ngừng, cậu sẽ bị ném ngã xuống boong thuyền, hay tệ hơn nữa, bị ném khỏi thuyền và rơi vào dòng nước sôi sục kia.

Và cậu phải làm nhiều hơn hẳn là chỉ tồn tại...cậu phải di chuyển, múc nước, và ném nó trở lại dòng sông điên cuồng bên dưới.

...Đương nhiên, có những biện pháp hiệu quả hơn để thực hiện công việc đó. Cậu có thể làm nhiều hơn, và tốt hơn, với sự giúp đỡ của Hiện Thân Bóng Tối. Nhưng mà sự chật vật chống lại cơn bão này sẽ là một cuộc chạy ma ra tông, không phải nước rút.

Hiện tại, cậu chỉ hơi thấy mệt mỏi. Sự mệt mỏi đó sẽ biến thành sự kiệt sức tê liệt sớm hơn là muộn – rồi, cậu sẽ phải thiêu đốt tinh túy để giữ cơ thể tàn tạ của mình di chuyển, hi vọng bất chấp mọi hi vọng là lượng dự trữ của bản thân đủ sâu. Lãng phí nó cho những thứ vô bổ sẽ là một quyết định thiển cận.

‘Mình sai rồi...’

Trước khi họ lao vào cơn bão, Sunny đã thầm nghĩ rằng đây không phải một trận chiến. Nhưng mà nó đúng là vậy. Nó cũng gây áp lực lên thể chất, bạo lực, và chết người không kém gì một trận chiến cả.

Sự khác biệt là cậu không thể nhớ nổi một trận chiến mà kéo dài nhiều ngày mà không bao giờ cho những chiến binh nghỉ ngơi hay lấy hơi dù chỉ một phút. Một trận chiến như vậy sẽ đáng sợ cỡ nào chứ?

Ít nhất thì kẻ địch của họ là lực lượng vô tri của tự nhiên.

Một kẻ địch như vậy không yêu cầu cậu phải suy nghĩ quá nhiều, và sẽ không khiến năng lực suy nghĩ của cậu cũng bị tiêu hao. Mặc dù gian nan và kiệt sức, công việc của cậu không cách quá xa miêu tả đơn diệu. Sunny vẫn phải chú ý đến chuyển động của con thuyền, nhưng mà cậu không phải suy nghĩ, phân tích tình hình, và nghĩ ra những kế hoạch chết chóc.

Nephis cũng là như vậy. Nhưng mà Ananke thì...

Công việc của cô là khó hơn nhiều so với của họ. Nữ tư tế không chỉ phải duy trì sự bảo vệ huyền bí xung quanh con thuyền, cô còn phụ trách điều khiển con thuyền trong cơn bão này nữa.

Con thuyền nhỏ có lẽ đã lật cả chục lần nếu không nhờ những đánh giá nhanh chóng và chuẩn xác của người dẫn đường của họ.

Sunny nhìn ra sau, về phía cô gái trẻ mà đang nắm chặt mái chèo mà đang nhìn chăm chú vào màn sương. Gương mặt cô tái nhợt, nhưng mà mắt cô lấp đầy sự tập trung đầy kiên quyết.

...Cậu đang lo lắng cho cô ta.

Cậu đang lo lắng về rất nhiều thứ.

Ví dụ như, về việc họ chỉ vừa mới vào cơn bão được vài giờ, và còn phải chịu đựng địa ngục này vài ngày nữa trước khi con thuyền có thể thoát khỏi nó. Nếu không có gì bất ngờ xảy ra.

‘Từng bước một thôi...’

Từng bước một, từng con sóng một, từng tiếng sấm một. Đó là cách họ sẽ sống sót cơn bão thời gian. Đó cũng là cách mà Sunny và Nephis sẽ sống sót Ác Mộng Thứ Ba.

Và sau đó...

Sunny thậm chí không hề biết được một chút xíu gì về việc sẽ xảy ra sau đó...nếu...cậu trở thành một vị Thánh. Không chỉ với cậu, mà là còn với bản thân nhân loại. Những Đại Gia Tộc sẽ tiếp tục trận chiến tranh của họ. Thế giới thức tỉnh sẽ tiếp tục vỡ vụn. Ma Pháp Ác Mộng sẽ tiếp tục kéo họ vào sâu và sâu hơn nữa trong những mưu mô bí ẩn của Ác Ma Định Mệnh.

‘Cứ sống sót cơn bão chết tiệt này trước đã!’

Thầm chửi thề, cậu cong đầu gối và giảm đi lực va chạm với sàn gỗ của con thuyền, chịu đựng việc con thuyền rơi xuống từ một đỉnh sóng cao và va chạm bạo lực với mặt nước, rồi vội vã tát và gáo nước ra khỏi con thuyền.

Cách đó vài bước, Nephis cũng đang làm vậy.

Cả thế giới như có vẻ tan vỡ xung quanh họ.

Tách khỏi nơi vực sâu thời gian đổ vỡ chỉ bởi một con thuyền gỗ nhỏ nhắn, họ di chuyển xuyên qua màn sương dữ dội.


Bạn đang đọc truyện trên truyenvang.com