"Còn nữa, đây là đại hội cổ đông của Trình Thị, anh là người ngoài sao lại có thể xông vào đây? Bảo vệ! Bảo vệ đâu rồi?!"
Thật ra tôi cũng tò mò. Rõ ràng tối qua khi chúng tôi ở bên nhau, Cố Dữ Niên không hề nhắc đến chuyện hôm nay sẽ đến.
Cố Dữ Niên không thèm để ý đến bọn họ, chỉ khẽ ra hiệu cho trợ lý đứng phía sau. Trợ lý lập tức hiểu ý, nhanh chóng phát cho mỗi cổ đông một xấp tài liệu.
Cố Dữ Niên cụp mắt nhìn tôi, khóe môi nở nụ cười dịu dàng, cất giọng giải thích: "Ông Lý Kiến Quốc đã chuyển nhượng 4% cổ phần của Trình Thị đứng tên ông ấy cho tôi. Theo thỏa thuận cổ đông mà Trình Thị đã lập ra ban đầu, đương nhiên tôi có quyền tham gia cuộc họp này."
Tôi chớp mắt, mãi mới nhớ ra người này là ai. Hồi trước, tôi và thư ký Triệu đã đến thăm ông ấy vài lần, nhưng ông lão rất cứng đầu, nói người già rồi không muốn dính vào chuyện tranh chấp của giới trẻ.
Nhưng lúc đó chúng tôi đã quyết định theo Kế hoạch B của Lục phu nhân, việc nắm giữ quá nửa cổ phần cũng không còn quan trọng đến thế, nên chúng tôi không ép buộc.
Sao người trước đó còn khăng khăng giữ thái độ trung lập, mà giờ lại chuyển nhượng cổ phần cho người khác rồi?
Cố Dữ Niên nhận ra vẻ nghi hoặc của tôi, cúi người xuống khẽ cười: "Đó là ông ngoại em."
"......Hả?"
Đến nước này, kết quả đã quá rõ ràng rồi. Thư ký Triệu tươi cười tuyên bố: "Xét thấy cô Trình Thi Ân đang nắm giữ quá nửa cổ phần, chúng ta có thể bỏ qua bước bỏ phiếu. Nay, chúng ta quyết định phế truất chức chủ tịch hội đồng quản trị của Trình Bội, thay vào đó, cô Trình Thi Ân sẽ đảm nhiệm chức vụ này."
"Không... không thể nào..." Trình Bội như không thể tin vào những gì vừa nghe, lảo đảo lùi lại mấy bước, sắc mặt tái mét.
Nếu không có Lưu Thục Lan đứng bên cạnh đỡ lấy, có lẽ hắn đã ngã nhào xuống đất rồi.
Trình Uyên, cô tiểu thư được nuông chiều đến mức chẳng biết trời cao đất dày là gì, thì khỏi phải nói, chỉ biết ngơ ngác nhìn tôi và Cố Dữ Niên.
"Các người đang trả thù... các người đang trả thù chuyện năm xưa bố chia rẽ hai người..."
Tôi không khỏi thở dài, chợt nhận ra cô ta quả không hổ là con gái của Trình Bội, ngay cả sự ích kỷ cũng giống nhau đến thế, đúng là hết thuốc chữa.
Nhưng thôi, chẳng sao cả, mọi chuyện đều không còn quan trọng nữa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -
Sau ngày hôm nay, tất cả sẽ kết thúc.
Trình Bội run rẩy môi, chỉ tay vào tôi một hồi lâu mà không thốt nên lời. Ngược lại, Lưu Thục Lan lấy lại được vài phần khí thế của phu nhân nhà giàu số một, hung hăng đe dọa tôi.
"Cô đừng có đắc ý sớm! Không lâu nữa, chúng tôi nhất định sẽ giành lại hết những gì đã mất!"
"Ồ?"
Tôi nheo mắt cười: "Vậy thì cứ chờ xem."
Trò hề kết thúc bằng việc ba người nhà họ Trình thảm hại rời đi. Nụ cười của tôi mang theo một ý vị sâu xa. Sao tôi có thể cho bọn chúng bất kỳ cơ hội nào để phản công cơ chứ?
Ruồi nhặng, đuổi đi rồi lại bay đến. Cách tốt nhất, đương nhiên là phải diệt trừ mọi mầm mống ngay từ đầu.
Tôi khẽ nháy mắt ra hiệu cho thư ký Triệu. Thư ký Triệu khẽ gật đầu, lặng lẽ rời đi.
Cố Dữ Niên dường như cảm nhận được điều gì đó, anh nhìn theo bóng dáng thư ký Triệu, rồi quay đầu lại nhìn tôi.
Tôi bình tĩnh nhìn thẳng vào mắt anh một lúc. Rồi đột nhiên, anh đưa tay ôm chặt tôi vào lòng.
"Tổng giám đốc Trình thật tuyệt vời. Thi Thi, dù có chuyện gì xảy ra đi nữa, anh cũng sẽ luôn ở bên cạnh em."
Tôi im lặng vùi đầu vào lồng n.g.ự.c anh. Nửa tiếng sau, trên mạng xã hội bùng nổ hàng loạt tin tức nóng hổi.
#Thay đổi chủ tịch tập đoàn Trình Thị#
#Trình Thi Ân#
#Trình Bội gặp tai nạn xe#
Trên con đường duy nhất để về nhà họ Trình, một chiếc xe tải lớn bất ngờ mất lái, chiếc xe chở Trình Bội và những người khác bị mất phanh và bị tông bay xa cả chục mét.
Tài xế xe tải là người nước ngoài, tử vong ngay tại chỗ. Cả ba người nhà họ Trình đều được đưa đi cấp cứu khẩn cấp, hiện tại vẫn chưa rõ sống c.h.ế.t ra sao.