Trung Dũng Hầu cùng phu nhân chỉ biết mỉm cười, nói rằng: “Nhược Từ nhà ta, từ bé đã được cưng chiều, không thể quản, đành phải để mặc nó.”
Mà người đang ngày đêm đọc sách luyện võ ở hậu viện, kỳ thực lại là một thiếu niên.
Thiếu niên ấy sống ẩn dật nhiều năm, đã bị thế gian lãng quên.
✨ Theo dõi Mèo Kam Mập tại fanpage: *Nếu: 👉Truyện của tui hợp gu bạn 👉Bạn muốn đề cử bộ nào đó "xứng đáng" với tiêu chuẩn của page*
Vậy nên, khi hắn đột nhiên xuất hiện, ai cũng nghĩ hắn là người thân xa của Tống gia, chẳng mấy ai ngờ rằng, hắn có quan hệ gì với kẻ mang điềm báo bất tường “bạch hồng quán nhật” kia trong thâm cung.
-----------------
Những chuyện này, người ngoài chẳng hay, nhưng tổ phụ tổ mẫu đều biết rõ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Ta vẫn luôn chờ đợi một ngày họ sẽ gọi ta đến hỏi chuyện.
Nhưng đợi mãi, chỉ thấy tổ mẫu sai người mang dược liệu quý giá đến tặng ta.
Còn tổ phụ, không rõ vì sao, lại chuyển sang hậu viện, đích thân chỉ dạy võ công cho Cố Cửu Uyên.
Sự nghi hoặc trong lòng ta, tổ phụ tổ mẫu đều trông thấy rõ ràng.
Vào một buổi chiều đầu xuân, bọn họ như đang đàm đạo với ta, nhắc lại chuyện cũ.
Cố Cửu Uyên sinh trưởng trong chốn thâm cung, cô độc lặng lẽ, ít được người đời biết đến.
Có lẽ đã có không ít kẻ lãng quên, mẫu phi của hắn cũng xuất thân từ một gia đình võ tướng.
Trước khi vào cung, Lâm phi nương nương từng là nữ tướng quân hiếm có của kinh thành.
Trước khi điềm xấu “bạch hồng quán nhật” xuất hiện, trong Cung Tê Hà vẫn còn lưu truyền nhiều bí kíp gia truyền.
Ấy là quà mà ngoại tổ của Lâm phi đã dày công chuẩn bị, mong cháu ngoại sau này cũng có thể trở thành một vị đại tướng quân, tung hoành nơi sa trường, uy phong lẫm liệt.
Thế nhưng, chỉ một lời phán của Khâm Thiên giám, đã chôn vùi tiền đồ của cả nhà bọn họ.
Tổ mẫu chậm rãi nói:
“Bạch hồng quán nhật có thể là điềm đế vị bị đoạt, cũng có thể là điềm anh hùng xuất thế. Con biết không, vì sao Khâm Thiên giám lại chọn phán là điềm gở?”
Năm Cố Cửu Uyên chào đời, hậu cung tranh đấu vô cùng khốc liệt.
Phụ thân của Lâm phi chinh chiến nơi sa trường, lập nhiều công trạng hiển hách.
Lâm phi được sủng ái, người người ngưỡng mộ.
Năm ấy, bà và Du phi cùng lúc mang thai.
Người người đều nói, nếu Lâm phi sinh hoàng tử, ngôi Thái tử sau này tất sẽ thuộc về đứa trẻ ấy.
Mà ngoại tổ phụ của Du phi, chính là giám chính Khâm Thiên giám.
Du phi sinh hạ Tứ hoàng tử, rồi chẳng bao lâu, Khâm Thiên giám liền phán Ngũ hoàng tử mang điềm gở.
Nhi nữ của Du phi, chính là Cửu công chúa.
Mẫu tử bọn họ, luôn giỏi dùng những thủ đoạn như thế.
Thấy ta đã tỏ tường, tổ mẫu khẽ mỉm cười, đưa tay xoa đầu ta:
“Ngũ hoàng tử vốn trọng tình nghĩa, con giúp hắn, hắn sẽ ghi nhớ. Vậy là ta đã có thể yên lòng rồi.”
Ta hứa với Cố Cửu Uyên, sẽ dọn cho hắn một con đường đường đường chính chính đến trước mặt Hoàng Thượng.
Còn có thể nắm được cơ hội đó hay không, phải dựa vào chính hắn.