“Cảm ơn ông nhắc nhở. nhất định sẽ chuyển lời. Chỉ là… giờ ông nên lo cho bản thì hơn.”
Hà Chí Thành , hề để tâm:
“Không cần lo. tin cảnh sát sẽ trả công bằng cho , điều tra rõ sự thật. Rất nhanh thôi, sẽ thả .”
“Thật ?”
Lục Hà hờ hững nhướng mắt, khóe môi hiện lên nụ mơ hồ:
“Có lẽ ông tình hình bên ngoài thế nào nhỉ.”
Giọng thoáng ý trào phúng, như thể đang nhạo sự ngu của ông .
Hà Chí Thành khựng .
Mặt ông tái , nhưng vẫn cố giữ bình tĩnh, để chút hoảng loạn nào.
“Lại định gài bẫy ?”
“Ông nghĩ nhiều .”
Lục Hà khẽ, ánh mắt lạnh băng:
“Có điều ông , hiện tại ông… còn giá trị để hãm hại nữa.”
Nói đến đây, ngừng , ánh mắt sắc bén khóa chặt lấy ông qua lớp kính, môi cong lên nhẹ nhàng:
“Vì ông… thua .”
Hà Chí Thành đột nhiên mở to mắt.
Ông dường như thể hiểu ngay những lời nghĩa gì, nhưng trong lòng bắt đầu trào dâng nỗi bất an rõ rệt.
Ông nghi ngờ: Lục Hà chắc chắn đang nắm giữ thứ gì đó bất lợi cho , bằng chẳng dám những lời đó.
Ông cố ép giữ bình tĩnh, chằm chằm đối diện, cắn răng:
“Thua? Trò chơi giữa chúng mới chỉ bắt đầu, thua?”
Lục Hà lúc dậy.
Anh cho tay túi quần âu, bên ngoài xuống đàn ông vẫn đang căng thẳng bên trong.
Giọng bình thản như đang chuyện thời tiết:
“Trò chơi thì đúng là mới bắt đầu, nhưng ông còn quân bài nào để chơi tiếp ?”
Lời dứt, tim Hà Chí Thành chợt siết .
Ông bật dậy khỏi ghế, động tác quá mạnh khiến chiếc ghế phía ngã nhào, phát tiếng “rầm” chấn động cả phòng.
Tiếng động lớn khiến cảnh sát gác cửa lập tức mở cửa chạy , cau mày hỏi lớn:
“Có chuyện gì ?”
Hà Chí Thành để tâm đến , ánh mắt giận dữ bốc lửa khóa chặt lấy Lục Hà qua lớp kính, thể run lên vì tức.
Giọng ông căng như dây đàn, như sắp vỡ tung bất cứ lúc nào:
“Lục Hà! Cậu rõ ràng , ý gì?!”
Lục Hà dường như chẳng hề bận tâm đến cơn giận sôi trào trong mắt ông .
Anh nhàn nhạt mím môi, ánh mắt lạnh tanh lan như sương phủ, khóe môi khẽ nhếch:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
“Ý là — cả đời , ông đừng mơ cơ hội bước khỏi chỗ nữa.”
Tim Hà Chí Thành đập mạnh một nhịp.
Một nghẹn nơi n.g.ự.c khiến ông khó thở, gắt gao chằm chằm đàn ông bên ngoài.
Lục Hà dửng dưng đôi mắt đỏ ngầu , mặt hề hiện chút cảm xúc, chỉ lạnh lùng buông một câu:
“Ông sống yên quá lâu . Giờ đến lúc trả nợ.”
Nụ mỉa mai lướt qua nơi khóe môi , lạnh lẽo như sắt đá.
“Bang!”
Hà Chí Thành dùng hai tay đang còng đập mạnh xuống mặt kính đặc biệt mặt, vang lên tiếng chấn động khắp phòng.
Cảnh sát thấy lập tức tiến lên kéo ông , lớn tiếng quát:
“Yên phận chút!”
Hà Chí Thành điên cuồng giãy giụa, hất tay hất chân, gầm lên:
“Lục Hà! thua! Cứ chờ đấy, nhất định sẽ thoát ngoài, và sẽ tha cho !”
Cảnh sát lập tức rút dùi cui bên hông, mạnh tay gõ lưng ông một cái, quát lớn:
“Hà Chí Thành! Dừng ! Giữ yên!”
Hà Chí Thành căn bản chút sức lực nào để phản kháng, cộng thêm tuổi tác cao, chỉ trong vài chiêu cảnh sát khống chế.
Ông quỳ gục đất, thở hổn hển.
Lúc ngẩng đầu lên, phát hiện đàn ông bên ngoài lớp kính rời từ lúc nào.
Ông lảo đảo dậy, hất mạnh cảnh sát bên cạnh , giận dữ đá mạnh một cú khí.
Cả như bao trùm trong một làn sương âm u c.h.ế.t chóc.
Ông thua. Tuyệt đối thua.
⸻
Vụ việc của Hà Chí Thành còn kịp lắng xuống, ngay đó mạng rò rỉ hai đoạn ghi âm gây chấn động.
Nội dung đoạn ghi âm thứ nhất:
“Anh đang ở ?”
“Hà tổng, đến sân bay , còn một tiếng nữa là thể lên máy bay.”
“Tốt, .”
“Không gì, Hà tổng yên tâm.”
“Thông minh lên một chút, bây giờ chẳng ai nghi ngờ liên quan đến chuyện của Hứa Đông Hạ cả. Sau khi về nước thì cứ như từng xảy chuyện gì, hiểu ?”
“ hiểu . À, Hà tổng, phụ nữ đó hai .”
“Sau khi về nước thì trốn về quê một thời gian, mấy chuyện còn để lo. Bao giờ yên ắng hãy .”
“Vâng, hiểu.”
“Lục Hà thì ? Hắn thấy mặt ?”
“Hà tổng cứ yên tâm, tuyệt đối chuyện đó.”
“Tốt…”
⸻
Nội dung đoạn ghi âm thứ hai:
“Chuyện của Phương Huệ, xử lý quá cẩu thả.”
“Nếu giữ cô , cả hai chúng đều sẽ xong đời.”
“Phương Huệ từng thấy bản hợp đồng chuyển nhượng cổ phần đó.”
“Cậu điên ? Thứ quan trọng như để cô thấy?”
“Nếu năm đó đúng thỏa thuận, tha cho Lục Lâm, thì nhiều chuyện rắc rối như về .”
“Giờ đổ ? Nếu năm đó Lục Lâm chết, thì c.h.ế.t sẽ là hai chúng . Nó thấy mặt chúng . Nếu tha cho nó, nghĩ Lục Kình Viễn sẽ buông tha chúng ?”
“Biết sẽ nhiều phiền phức như bây giờ, đáng năm đó nên g.i.ế.c cả Lục Hà, thiêu c.h.ế.t luôn thì xong .”
“Giờ gì cũng muộn . Trước mắt tìm cách trừ khử Lục Hà .”
⸻
Hai đoạn ghi âm lộ lập tức gây nên làn sóng phẫn nộ còn dữ dội hơn cả việc Hà Chí Thành tố điều hành sòng bạc ngầm, rửa tiền và buôn bán ma túy.
Trong đoạn ghi âm đầu tiên, giọng của Hà Chí Thành nhận rõ ràng.
Giờ đây, tất cả đều chuyện vợ của Lục Hà – tức con dâu nhà họ Lục – đ.â.m trọng thương ở Vancouver hề đơn giản như đưa tin, mà liên quan trực tiếp đến ông .
Những còn lên tiếng bênh vực ông mạng, nay xe, đồng loạt lên án nhân phẩm và hành vi vô đạo đức của ông .
Đoạn ghi âm thứ hai thì phơi bày bí mật giữa Phó Hạ Viễn và Hà Chí Thành.
Thông tin trong đoạn ghi âm quá khủng khiếp, khiến cộng đồng mạng xong cũng kịp tiêu hóa.
Không ai thể ngờ rằng, vụ tai nạn giao thông ở trung tâm thành phố mấy ngày – với kết quả một c.h.ế.t một trọng thương – thủ phạm phía là tài xế xe tải say xỉn, mà chính là… chồng của nạn nhân Phương Huệ, tức Hà Chí Thành.
Ngoài , hai cái tên Lục Lâm và Lục Kình Viễn nhắc đến trong đoạn ghi âm cũng lập tức thu hút sự chú ý.
Một rõ sự kiện năm đó bắt đầu ẩn danh để bình luận, và chỉ đầy một tiếng , hàng loạt chi tiết liên quan đến vụ bắt cóc nhà họ Lục năm xưa “đào” .
Thậm chí cái c.h.ế.t bất ngờ của phụ trách điều tra vụ án năm đó – Giang Diễn Đình – cũng nhiều nhân vật tiếng trong xã hội đưa bàn luận và nghi vấn.
Trong thời gian ngắn, các phóng viên báo chí đồng loạt đổ về nhà họ Phó và trụ sở tập đoàn Phó thị.
Một khác thì trực tiếp vây quanh đồn cảnh sát, tìm hiểu thêm thông tin về cái c.h.ế.t của Giang Diễn Đình năm đó.
Kể từ khi đoạn ghi âm công bố, điện thoại nhà họ Phó và máy bàn của công ty từng yên lấy một phút.
Thế nhưng Phó Hạ Viễn hiện ở nhà cũng ở công ty.
Ngay khi đoạn ghi âm tung lên mạng, ông lập tức rời khỏi nhà.
Bên ngoài nhà họ Phó lúc chật kín phóng viên và dân đến hóng chuyện.
Vài bảo vệ cũng ngăn cản nổi.
Quách Uyển Như lúc đó đang chuẩn ngoài, ngờ tới chuyện .
Bà trong nhà, sốt ruột rối trí, gì. Cuối cùng đành gọi thẳng điện thoại cho Lục Hà.