Tấm lòng rộng lớn ấy, bản lĩnh phi thường ấy, trong mắt ta, nàng ấy chẳng khác nào tiên nữ hạ phàm cứu đời.
Ta bèn nói: "Di Vũ cô nương quá khen rồi, ngoài việc đều là cô nương, ta không thấy mình có điểm nào giống Niên Phong cô nương cả."
Di Vũ nhìn ta chăm chú, dường như đang xuyên qua ta, nhìn về những ngày tháng tươi đẹp thuở thiếu thời của bọn họ: "Ngươi giống nàng ấy nhất ở chỗ luôn biết đủ. Giữ gìn những gì mình đáng có, không tơ tưởng đến những thứ tốt đẹp hơn trong bát người khác."
"Những cô nương xuất thân không tốt, đi được đến bước này như ngươi và Niên Phong, tuy nói trời có đức hiếu sinh, nhưng càng là do các ngươi tự mình cố gắng."
Vì lời này, ta trang trọng cúi người hành lễ với Di Vũ cô nương.
"Hôm nay có thể quen biết Di Vũ cô nương, thật là phúc khí của ta." Ta không khỏi cảm thán.
Khó trách nàng ta có thể thân thiết nhất với Niên Phong cô nương, những người có tâm tính tương đồng có thể làm bạn tri kỷ, vốn dĩ là nên như vậy.
Sau khi màn đêm buông xuống, ta bảo Hứa Xuyên Thanh dìu Thụy Tuyết đến tân phòng ở hậu viện.
Thụy Tuyết nói rất nhiều lời cảm ơn với bọn ta, ta nhận lấy số tiền mừng hậu hĩnh bọn họ chuẩn bị cho, cười với hắn ta: "Quản sự không cần cảm ơn. Đợi đến mùng ba tháng ba năm sau, ta còn phải phiền hai người lo liệu cho ta nữa đấy."
Thụy Tuyết lập tức hiểu ý, vỗ vai Hứa Xuyên Thanh, nói: "Tiểu tử này hay đấy, định được ngày lành mà không nói cho ta biết."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Mỗi bước mỗi xa
Hứa Xuyên Thanh u oán liếc ta một cái, ấm ức nói: "Quản sự nào biết, ta cũng chỉ vừa mới biết hôn kỳ của mình định vào mùng ba tháng ba năm sau thôi."
Có lẽ cảnh tượng vui mừng khiến người ta hân hoan, có lẽ nhìn Niên Phong và Thụy Tuyết tay trong tay cùng nhau, khiến ta không còn quá sợ hãi chuyện thành thân, ta liền định ngày cưới vào một ngày xuân ấm áp hoa nở.
Trở về nhà cữu cữu, ta nói rõ chuyện này với bọn họ.
Ngoại tổ phụ, ngoại tổ mẫu cùng cữu cữu đều là những người hiểu biết, chỉ là ngoại tổ mẫu từng trải qua chuyện của mẫu thân ta, không khỏi lo lắng nói: "Chỉ không biết cái chàng trai bán hoa Hứa gia này, có đáng tin cậy không đây? Đừng lại giống như cha con..."
Cữu cữu lại bênh vực ta, nói ông đã gặp Hứa Xuyên Thanh mấy lần, biết Hứa nhị lang quản lý cửa hàng hoa rất tốt, có quan hệ làm ăn với không ít nhà quyền quý trong thành.
"Ngay cả thiên kim của Tướng phủ cũng từng mua hoa của hắn để đi dự quần ác yến nữa đấy, chàng trai bán hoa này là người ổn trọng và có tâm."
Nghe cữu cữu nói vậy, ngoại tổ phụ cùng ngoại tổ mẫu liền yên tâm.
Ngoại tổ phụ lại nhắc đến, nhất định sẽ theo kiểu cách gả cháu gái ruột mà tiễn ta xuất giá.
Trong lòng ta ngổn ngang trăm mối cảm xúc, vô cùng cảm kích nhìn những người lớn tuổi này, nói: "Tam nha đầu từ nhỏ đã không có phụ mẫu thương yêu, có thể đi được đến bước này, thật sự, thật sự là..."
Lời chưa nói dứt, ta đã gục vào lòng ngoại tổ mẫu, dần dần khóc nấc lên thành tiếng.
Ngoại tổ phụ biết nỗi khổ của ta, nói với ta chuyện bên phụ mẫu ta sẽ do ngài đi thuyết phục, bảo ta cứ yên tâm mà gả đi.