Một Kẻ Điên Thì Phê Gấp Đôi, Hai Kẻ Điên Thì Phê Gấp Mười

Chương 31







Mặc dù chủ đề “thiếu gia và tiểu thư nhà giàu còn nhỏ tuổi đã dính líu đến tội g.i.ế.c người” cực kỳ thu hút, nhưng dù sao đây cũng là một chương trình truyền hình lên sóng quốc gia, nói quá nhiều về chuyện đó thì cũng không ổn.



Cuối cùng Anh Đồng lên tiếng:



“Tiếp theo, xin mời vị khách mời cuối cùng, tuyển thủ nữ Mạnh Ca, người sắp tham gia trận chung kết UFC Đêm Đấu Võ tại Minh Thành, trả lời câu hỏi.”

Hạt Dẻ Rang Đường



Mạnh Ca mải nghe câu chuyện của Phong Chỉ đến mức mê mẩn, quên mất mình cũng là khách mời.



Nghe đến đây mới sực tỉnh, theo phản xạ nói:



“Vậy tôi chọn Thử Thách đi.”



Nói xong lại nhớ ra điều gì, vội vàng bổ sung:



“Không phải tôi không dám nói thật đâu, mà là tôi thấy không khí đang quá căng thẳng, chơi trò chơi chút cho vui vẻ chút thôi.”



Anh Đồng cũng rất vui với lựa chọn này, búng tay một cái:



“Mời bạn dẫn của tôi, Tương Tương, bưng khay lên, sau đó mời Mạnh Ca chọn một tấm bảng.”



Tương Tương tươi cười bưng khay đi đến.



Trên khay có hơn chục tấm bảng.



Mạnh Ca tiện tay lật một tấm.



Anh Đồng cười nói:

“Xin mời biểu diễn bài… ‘Môn học số ba’ trên sân khấu,”



Khán giả lập tức bật cười, đồng loạt vỗ tay cổ vũ.



Mạnh Ca đứng dậy, tuy có hơi khó xử nhưng vẫn rất thoải mái:



“Tôi chỉ biết đ.ấ.m bốc, không biết nhảy đâu.”



“Nhưng tôi sẽ cố gắng hết sức.”



Sau đó, cô ấy nhìn video hướng dẫn “Môn học số ba”, vụng về nhưng rất nghiêm túc, nhảy xong cả bài.



Đến khi cô nhảy xong, không khí trong hội trường quả nhiên đã nhẹ nhàng hơn rất nhiều.



Anh Đồng nói tiếp:

“Tiếp theo là vòng thứ hai, mời Sa Tuyệt xoay kim chỉ.”



Lần này câu hỏi khá đơn giản:

“Bạn đã từng yêu bao nhiêu lần?”



Tuy Sa Tuyệt có quyền không trả lời,

nhưng anh lại là người đầu tiên lên tiếng:

“Chưa từng yêu lần nào.”



Tuyệt Sắc Tú Tú nói:

“Tôi không nhớ nữa, chắc cũng tầm mười lần. Nhưng nếu Sa thiếu chịu làm bạn trai tôi, thì tôi sẽ không yêu ai khác nữa, kể cả phụ nữ.”



Khán giả đồng loạt huýt sáo trêu chọc.



Nam nghệ sĩ A nói:

“Nghiêm túc thì tôi chỉ yêu hai lần thôi, thật đấy.”



Trên mạng: “Xạo quá ông ơi!”



Nữ nghệ sĩ nổi tiếng B nói:

“Hồi còn đi học tôi từng yêu một lần, đó là mối tình đầu. Sau này anh ấy đi du học, chúng tôi phải chia tay, rất tiếc nuối.”



Phong Chỉ:

“Chưa từng yêu ai.”



Mạnh Ca:

“Chưa từng yêu, nhưng từng thầm thích một nam thần. Tôi còn nghĩ là học võ giỏi lên để bảo vệ người ta, nhưng người ta lại không thích kiểu con gái như tôi.”



Khán giả cười vang vì sự chân thành đáng yêu.



Vòng này nhẹ nhàng trôi qua.



Tiếp theo đến lượt Tuyệt Sắc Tú Tú xoay kim chỉ.



Anh Đồng rút thẻ bài:



“Câu hỏi là: Quan hệ giữa bạn và em gái của bạn tốt hay không tốt, vì sao?”



Tuyệt Sắc Tú Tú chọn miễn trả lời.



Nam nghệ sĩ A:



“Tôi không có em gái.”



Nữ nghệ sĩ nổi tiếng B:



“Bố mẹ tôi ly dị, mẹ tái hôn rồi hình như có sinh một cô con gái, nhưng tôi chưa từng liên lạc, nên cũng không rõ tốt hay xấu.”



Phong Chỉ:



“Tôi không có em gái.”



Lúc này, Anh Đồng gọi tạm dừng:



“Là một chương trình hỏi thật đáp thật, trước khi quay hình, chúng tôi đều xác minh thông tin cơ bản của từng khách mời.”



“Chúng tôi xác nhận: em gái của cô tên là Phong Tư Nặc, hiện đang là sinh viên khoa Diễn xuất tại Học viện Điện ảnh Đường Thành, từng tham gia một số phim với vai khách mời, có chút danh tiếng.”



“Phong Tư Nặc luôn sống trong nhà cô, có tên trong hộ khẩu nhà cô.”



[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

“Giờ cô nói cô không có em gái, xin hỏi cô định giải thích thế nào?”



Tại một góc khán đài.



Phong Tư Nặc siết chặt nắm tay, ánh mắt lóe lên đầy phấn khích.



Tới rồi!



Cảnh cao trào đã tới!



Cô ta thông qua mánh khóe mới khiến Phong Chỉ lên được chương trình này, chính là để Phong Chỉ tự mình phủ nhận sự tồn tại của cô ta trên sóng truyền hình.



Tại sao cô ta làm vậy?



Thứ nhất, với tính cách của Phong Chỉ, chắc chắn sớm muộn cũng sẽ nói ra việc cô ta không phải con ruột của nhà họ Phong, có giấu cũng không giấu được.



Thay vì để cả thế giới chê cười cô ta là giả tiểu thư đóng giả tiểu thư thật, thì chi bằng để Phong Chỉ tự mình công khai bí mật đó.



Sau đó, cô ta sẽ nhân cơ hội tỏ vẻ đáng thương, phản bác lại Phong Chỉ, để mọi người đều thấy Phong Chỉ độc ác thế nào với cô và nhà họ Phong.



Mặt khác, cô cũng có thể mượn cơ hội này để bôi nhọ Phong Chỉ là một kẻ điên nguy hiểm, từng muốn thiêu sống cả cha ruột.



Dù sao thì từ trước đến nay, bố mẹ vẫn luôn nói với cô ta rằng, lý do Phong Chỉ muốn g.i.ế.c bố là vì An Như Mộng là người xấu, từ nhỏ đã tẩy não Phong Chỉ, bảo rằng bố là kẻ tồi tệ, đáng c.h.ế.t v.v…



Nhưng cô ta không ngờ.



Lý do thật sự khiến Phong Chỉ từng ra tay thiêu c.h.ế.t bố lại là vì ông ta ngoại tình, bạo hành, thế là Phong Chỉ trong chương trình đã giành được rất nhiều sự đồng cảm và ủng hộ, còn khiến danh tiếng của bố mẹ cô bị tổn hại nghiêm trọng.



May mà…



Cô ta vẫn còn con bài tẩy cuối cùng.



“Chỉ cần Phong Chỉ phủ nhận và bôi nhọ tôi, người em gái này, ngay trên sóng truyền hình, thì hình tượng của cô ta nhất định sẽ sụp đổ…”



Trên sân khấu.



Phong Chỉ nghiêm túc nói:



“Phong Tư Nặc là con gái được bố tôi và tiểu tam nhận nuôi, không phải do mẹ tôi sinh ra.”



“Cô ta tất nhiên không phải em gái tôi.”



Cả hội trường lập tức xôn xao.



Cư dân mạng cũng bùng nổ.



“Phong Tư Nặc là con nuôi à? Chưa từng nghe nói tới…”



“Cô ta chắc là con riêng của tra nam và bạch nguyệt quang, cũng là tiểu thư thật của nhà họ Phong chứ gì…”



Anh Đồng liền hỏi tiếp:

“Vậy quan hệ giữa cô và Phong Tư Nặc như thế nào?”



Phong Chỉ đáp gọn lỏn:

“Có tôi thì không có cô ta. Có cô ta thì không có tôi.”



Một câu này như ném xuống một tảng đá lớn, làm dậy sóng cả trường quay.



Khán giả tại chỗ xì xào bàn tán.



Cư dân mạng cũng nổ ra cuộc tranh luận gay gắt:



[Lần này tôi đứng về phía Phong Tư Nặc! Dù gì cô ấy cũng là con gái chính thức được nhà họ Phong nhận nuôi, vừa xinh đẹp, vừa tốt bụng. Dù Phong Chỉ không ưa, cũng đâu cần coi là kẻ thù chứ?]



[Nhà họ Phong nhiều tiền như thế, nuôi được cả trăm đứa con gái. Phong Chỉ nhỏ nhen thật…]



[Phong Chỉ vào viện tâm thần xong họ mới nhận nuôi Phong Tư Nặc, mà bây giờ cô ta mới về được vài hôm, thì đã có mâu thuẫn gì cho cam?]



[Cha thì là tra nam, cô ta muốn g.i.ế.c cha. Em gái nuôi thì tốt lành, cô ta cũng ghét. Rõ ràng là người có vấn đề về nhân cách rồi…]



[+1! Tôi cũng nghĩ thế mà không dám nói. Người bình thường nào lại đi g.i.ế.c cha ruột chỉ vì cha không tốt với mẹ và mình chứ?]







Phong Tư Nặc nhìn thấy những bình luận này, trong mắt lộ ra nụ cười đắc ý.



Bao năm nay, cô ta luôn xây dựng hình tượng “xinh đẹp, lương thiện” và đã thành công vang dội.



Còn Phong Chỉ… đã lật xe rồi!



Anh Đồng, với bản năng đánh hơi tin hot cực nhạy, liền nói tiếp:



“Mười năm trước, khi nhà họ Phong đưa Phong Tư Nặc về nhà, từng tổ chức một buổi tiệc đón tiếp cực kỳ hoành tráng, tuyên bố với bên ngoài rằng Phong Tư Nặc là tiểu thư bị thất lạc của nhà họ Phong.”



“Bây giờ cô lại nói cô ấy không phải con ruột nhà họ Phong, cô có bằng chứng không?”



Dưới sân khấu, Phong Tư Nặc âm thầm cười lạnh.



Muốn vạch trần cô là “giả tiểu thư”, thì Phong Chỉ chỉ có một cách duy nhất: ép bố mẹ đi làm giám định huyết thống.



Nhưng tại sao bố mẹ lại phải nghe lời Phong Chỉ, mà đi xét nghiệm công khai với cô?



Trên sân khấu.



Phong Chỉ nghiêm túc đáp:

“Tất nhiên tôi có bằng chứng.”



Phong Tư Nặc cười thầm trong lòng.



Bằng chứng cái rắm gì?



Dù Phong Chỉ có trình ra kết quả xét nghiệm ADN giữa Phong Tư Nặc và bố mẹ, chỉ cần bố mẹ phủ nhận, thì tờ giấy đó chẳng có giá trị gì hết.



Phong Tư Nặc rất muốn xem xem, Phong Chỉ định lấy đá đập chân mình kiểu gì đây.


Bạn đang đọc truyện trên truyenvang.com