Một người đàn ông trung niên mặc bộ công phục màu lam đứng ở ngoài cửa, tươi cười hiền hậu: "Ông chủ Giản, hôm nay tôi mang thịt gà ướp đến cho cậu đây... thơm quá..."
Thịt gà vẫn được phân loại và đựng trong túi, màu đỏ nhạt tươi mới, thịt tươi ngon. Người đàn ông vừa nói vừa nhìn vào trong nhà, không nhịn được giật giật mũi, nuốt nước miếng.
"Tôi chiên một ít quẩy, anh muốn ăn không?" Giản Vân Lam hỏi.
"Tôi... tôi không có tiền." Người đàn ông trung niên ngượng ngùng cúi đầu, xoa xoa tay lên người: "Tiền đều đưa đi kiện tụng rồi, tháng này Diêm Vương còn chưa phát lương nữa."
Anh ta nhớ rõ quẩy này ít nhất cũng phải hai ba tệ một phần, đắt đỏ. Ngày thường lão Ngưu đều ra bãi cỏ bên cạnh nhổ rau dại ăn, coi như bữa tối.
Nghe xong lời này, Giản Vân Lam cạn lời đúng là bóc lột quá đáng. Giản Vân Lam gói đầy một túi quẩy lớn cho lão Ngưu, tiễn người đàn ông cảm động đến rơi nước mắt đi, sau đó xoay người lại tiếp tục chuẩn bị ra quầy chỉ chờ đến bốn giờ sáng hôm nay là có thể ra quầy.
Liền ngay lúc Giản Vân Lam buông điện thoại, chuẩn bị ra quầy một lát thì dư luận trên mạng vẫn đang leo thang.
Khu Hà Đường, tòa nhà số ba Thanh Hòa, chính là tổng bộ của "Đội bảo vệ lẩu cay Ông chủ Giản trên mạng" khu Hà Đường.
Tại đây, dưới sự chỉ huy của hai dì Tống Lan Trân và Từ Lệ Quân, những người am hiểu sâu sắc ý nghĩa thực sự của việc đánh nhau trên mạng, mười mấy chiếc điện thoại được bày thành một hàng, trước mỗi chiếc điện thoại là một người đang bùm bùm gõ chữ.
Ngoài mấy dì thích nhảy quảng trường, còn có cả gia đình ba người Tống Cảnh An, Lục Lăng rồi cả đám người Đoạn Quỳnh Chi, Vương Đại Kiến từ phòng tập thể thao đến, nhìn kỹ thì thậm chí còn có mấy người vừa tan làm đã lao vào cuộc chiến.
"Các bằng hữu, các đồng chí, mọi người ơi!" Tống Lan Trân siết chặt nắm tay, hô hào với giọng điệu đầy cảm xúc: "Lẩu cay của Ông chủ Giản có ngon không?"
"Ngon!" Mọi người đồng thanh hô vang như chuông lớn.
Tống Lan Trân hỏi tiếp: "Lẩu cay của Ông chủ Giản có phải là món ăn vặt số một thành phố A không?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Mọi người đáp: "Phải!"
Tống Lan Trân: "Vậy đối với cái trại hè gà rán mới nổi gần đây, chúng ta nên giữ thái độ gì?"
Mọi người: "Tà đạo! Quét sạch!! Tiêu diệt!!!"
Tống Lan Trân hài lòng gật đầu: "Tốt lắm, tiếp tục nỗ lực."
Mọi người liếc nhau, cùng chung kẻ địch, rồi lại cúi đầu, vùi đầu vào cuộc chiến chửi bới trên mạng không chỉ trong thực tế muốn bảo vệ ông chủ Giản, ngay cả trên mạng, họ cũng không thể để ông chủ Giản bị lép vế.
Họ nhất định phải chứng minh cho cả thế giới thấy, chỉ có lẩu cay của Ông chủ Giản mới xứng với danh xưng "vua". Bất quá... sức chiến đấu bên phía gà rán cũng không hề yếu.
Ban ngày, cư dân khu Hà Đường chiếm được ưu thế nhưng khi màn đêm buông xuống, ngày càng có nhiều học viên khu trại hè kết thúc huấn luyện, cầm điện thoại lên tham gia chiến đấu, tình thế lại dần dần đảo ngược. Chẳng phải vì gì khác, mà là... bên phía gà rán có quá nhiều ảnh chụp và video.
Thực khách bên khu Hà Đường phần lớn là dân công sở, ba bốn mươi, năm sáu mươi tuổi, mọi người chỉ lo thưởng thức đồ ăn ngon, chẳng mấy ai nhớ chụp ảnh. Dù có chụp thì cũng là kiểu thẩm mỹ của mấy ông lãnh đạo, không thể hiện được hết vẻ đẹp của lẩu cay Ông chủ Giản.
Nhưng bên khu trại hè Long Đằng thì khác, toàn là thanh niên mười mấy tuổi, thói quen chụp ảnh trước khi ăn đã ăn sâu vào máu, hơn nữa không ít người còn làm chủ mấy trang mạng xã hội, kỹ thuật chụp ảnh chỉnh sửa ảnh thì khỏi bàn.
Ví dụ như video gà rán của một hot girl vạn người mê tên "Cười Cười Tiểu Miêu" không cần bộ lọc phức tạp, chỉ dùng camera chân thực để thể hiện vẻ đẹp của gà rán:
Đó là đốm sáng duy nhất giữa đêm khuya, hơi nóng bốc lên nghi ngút, cùng với lớp sương mù màu vàng kim quyến rũ bao phủ miếng gà rán. Cô ta cắn một miếng, tiếng "răng rắc" giòn tan được camera ghi lại hoàn hảo. Cô ta húp một ngụm nước sốt đậm đà, đưa miếng gà rán đã cắn dở lên trước ống kính...
"Cái món lẩu cay dị đoan của các người, so được với gà rán của chúng tôi sao? Hừ, tuyệt đối không thể."
"Trong đêm khuya tĩnh lặng, ai mà không thèm một miếng gà rán nóng hổi vừa ra lò như thế này chứ?" Cô gái mặc váy trắng tươi cười rạng rỡ: "Bên ngoài giòn rụm, bên trong mềm mọng nước, ai mà chịu nổi. Các người có ngửi thấy mùi hương này không, chậc chậc chậc."
Video này vừa được đăng tải lên, phe gà rán như thể thổi lên kèn chiến, thậm chí rất nhiều người qua đường không liên quan cũng bắt đầu bị thu hút, xếp hàng dài đừng nói người qua đường, ngay cả những người thuộc phe lẩu cay kiên định của khu Hà Đường cũng có chút không chịu nổi khi xem video này.