Livestream Ẩm Thực Đường Phố Mà Toàn Tinh Tiết Cẩu Huyết

Chương 185



Mọi người khó khăn gõ chữ trên màn hình, nào là "Toàn là làm màu, nhìn thì ngon, thực ra khó ăn lắm", "Lọc ảnh! Chỉnh sửa! Video cũng có thể chỉnh sửa", gõ chữ thì kiên định, nhưng không ít người ánh mắt đã bắt đầu d.a.o động, như bị dính chặt vào màn hình, không nhịn được xem đi xem lại video gà rán... phát hiện ra tình cảnh này, Tống Lan Trân và Từ Lệ Quân ghé đầu vào nhau, sốt ruột thảo luận:

 

"Làm sao bây giờ? Quân ta lung lay rồi."

 

"Nhất định phải nghĩ cách khác... Chúng ta không thể để Ông chủ Giản thua được."

 

"Nhưng mà video kia quay đẹp quá, gà rán nhìn đúng là có chút ngon thật..."

 

Ánh mắt Tống Lan Trân dần trở nên mê ly, trong con ngươi xuất hiện hai hình ảnh gà rán.

 

"Tống tỷ, sao chị cũng?" Từ Lệ Quân đau khổ nhìn bà.

 

Chẳng lẽ, đại cục đã định... ngay khi quân tâm khu Hà Đường sắp tan rã.

 

Đột nhiên, một giọng nói trong trẻo vang lên: "Cháu có một kế, xin mọi người nghe thử ý kiến của cháu!"

 

Mọi người đồng loạt nhìn theo hướng giọng nói. Úc Minh vừa tan học thêm buổi tối, dáng người cao lớn, chân dài, bước ba bước thành hai bước tiến vào trong cửa. Mấy ngày nay y đang tuổi ăn tuổi lớn, phần lớn mọi người đều phải ngước nhìn y, thân hình với cơ bắp rắn chắc dưới bộ đồng phục phác họa ra những đường cong đầy sức mạnh thấy Úc Minh tiến vào, Từ Lệ Quân và Tống Lan Trân như vớ được người tâm phúc.

 

"Tiểu Minh tan học rồi à." Các dì xúm lại đón y: "Tiểu Minh, cháu nói nhanh đi, tình hình này, chúng ta nên phản công thế nào?"

 

Úc Minh mỉm cười, một tay thản nhiên cầm điện thoại gõ chữ đáp trả phe gà rán, một tay buông cặp sách xuống, nói: "Mọi người đừng hoảng, nghe cháu... Lục ca, anh biết biên tập video không?"

 

Ánh mắt Lục Lăng lạnh lùng gật đầu: "Biết!"

 

Úc Minh không chút hoang mang từ từ kể ra chiến thuật: "Ừm, anh biên tập video một chút, rồi đăng lên mạng, kèm theo video lẩu cay quý giá của em..."

 

Mọi người nghe xong, không khỏi xuýt xoa khen lạ: "Kế hay! ... Có điều hơi xấu."

 

Úc Minh: "..."

 

Mười phút sau.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Dưới video mà "Cười Cười Tiểu Miêu" đăng tải, xuất hiện một video khác. Nội dung video này giống hệt video gốc, nhưng màu sắc... lại là màu lam!

 

Gà rán màu xanh biển, bị xé ra, cắn một miếng, rõ ràng nội dung không đổi, nhưng sau khi màu sắc thay đổi, không chỉ không hề quyến rũ, thậm chí còn có chút ghê tởm.

 

[Má ơi, ai nghĩ ra thế này, thâm độc quá!]

 

[Phía sau phe lẩu cay các người chắc chắn có cao nhân chỉ điểm.]

 

[Ặc... Dừng tay với hộp cơm.]

 

Và lúc này, một tài khoản mới lại đúng lúc tung ra một đoạn video quay cảnh lẩu cay. Miếng sách bò lớn hơn cả bàn tay, vừa mỏng vừa giòn, ngâm trong nước canh vừng đỏ đậm đà, bề mặt bám đầy lớp tương vừng thơm nức và dầu đỏ sánh mịn, gắp lên bằng đũa, nước canh vẫn còn tí tách chảy xuống, lúc này mà húp một ngụm thì... phe gà rán nghiến răng ken két, còn đám đông vây xem lại một lần nữa sôi nổi quay trở lại ủng hộ lẩu cay.

 

Dưới sự dẫn dắt của Úc Minh, phe lẩu cay đã phản công một cách ngoạn mục.

 

"Không hổ là Tiểu Minh, đầu óc thông minh thật!"

 

"Đúng vậy đúng vậy, xem ra bảo vệ Ông chủ Giản vẫn phải dựa vào Tiểu Minh!"

 

"Mọi người nói xem... Nếu chúng ta thắng, Ông chủ Giản có cảm động mà quay lại mở quầy không?" Có người tràn đầy mong đợi nói.

 

Một hòn đá làm dậy sóng cả mặt hồ nghĩ đến khả năng này, mọi người lập tức như được tiêm m.á.u gà, đôi tay gõ chữ gần như múa may thành tàn ảnh mà một bên, Úc Minh giấu kín công lao và danh tiếng lại thở phào một hơi, buông điện thoại xuống.

 

Y đi về phía sân phơi. Úc Minh hai tay chống lên lan can sân phơi, nhìn về phía những ngôi sao lấp lánh trên bầu trời đêm, trong đôi mắt đen láy sắc bén lại phủ lên một tầng sương mù buồn bã rõ ràng Kỳ Kỳ đã chỉnh sửa và dẫn dắt phe lẩu cay trên mạng, gỡ hòa được một phần từ phe gà rán nhưng Úc Minh lại không hề vui vẻ như y tưởng tượng thậm chí có chút khổ sở.

 

Trong ánh mắt mơ hồ của y có một vệt màu ấm áp như thế. Màu vàng rực rỡ, lớp vỏ giòn tan xốp giòn chỉ cần chạm vào là sẽ rụng vụn, thịt gà trắng nõn mọng nước. Đặc biệt là mùi hương nồng đậm kia, với thế quét ngang ngàn quân xông thẳng vào khoang mũi... Sau lần đến khu trại hè Long Đằng thăm Phó Trường Phong, vệt màu ấm áp này đã không thể nào xóa bỏ khỏi đáy lòng y.

 

"Mình không thể phản bội ông chủ Giản, không thể phản bội lẩu cay." Úc Minh nắm chặt tay, ánh mắt nặng nề, lẩm bẩm: "Lẩu cay mới là ánh sáng duy nhất của mình."

 

Nhưng, gà rán, gà rán nóng hổi giòn tan... linh hồn Úc Minh bị xé rách thành hai nửa, trong đáy mắt y có sự giãy giụa, mê mang, và thống khổ.

 

Đột nhiên, điện thoại rung lên giống như hàng ngàn hàng vạn người khác trong phe lẩu cay, Úc Minh mở điện thoại ra, thấy một phong chiến thư.

 

[Bốn giờ sáng nay, bên ngoài khu trại hè Long Đằng, phe gà rán và phe lẩu cay PK trực tiếp, có dám đến không?]


Bạn đang đọc truyện trên truyenvang.com