Hoàng Tử Phi Chỉ Nói Hai Lần Thôi

Chương 5



5.

 

Lục hoàng tử quả nhiên không bước chân vào phòng ta thêm lần nào nữa.

Ngược lại, Quách Vân Tri thì cách ngày lại đến, lấy cớ “tán gẫu ” cùng ta.

 

“Điện hạ hôm qua cùng thiếp uống chút rượu tiêu khiển, hại thiếp sáng nay suýt nữa không xuống nổi giường.”

 

“Tỷ tỷ xem cây trâm gỗ này thế nào? Dù chẳng quý giá gì, nhưng là điện hạ đích thân tạc cho thiếp, lễ mọn tình sâu.”

 

“Vài hôm nữa là sinh thần của đại hoàng tẩu. Điện hạ nói, tỷ tỷ xuất thân thấp kém, e rằng chẳng hiểu quy củ, khiến người ta chê cười, nên lệnh cho thiếp đi thay mặt tỷ.”

 

Nàng ta gọi “đại hoàng tẩu” trôi chảy, nghe mà thuận tai dễ sợ.

Fl Cá Bống Kho Tiêu trên facebook/ tiktok để ủng hộ nhà dịch nha.
Cảm ơn mọi người rất nhiều ạ.❤️❤️❤️

 

Để cho thị thiếp thay chính thất ra ngoài tiếp khách, Lục hoàng tử đúng là biết tính toán.

 

Ta bưng chén canh, đến thư phòng tìm hắn.

 

Mấy vị mưu sĩ vây quanh hắn như sao chầu trăng, có một người gọi là Thất tiên sinh, vừa vuốt râu vừa thao thao bất tuyệt.

 

“Hoàng tử phi xuất thân hèn kém, chính là thánh thượng dụng tâm lương khổ. Ngài muốn đề phòng ngoại thích chuyên quyền, âm thầm mở đường cho điện hạ.”

 

“Nay thái tử phi mãi chưa có con, chính là cơ hội lớn để điện hạ tranh ngôi. Chỉ cần Quách di nương sớm sinh quý tử, Quách gia nào dám không hết lòng ủng hộ điện hạ?”

 

“Thánh thượng vốn đã thiên vị điện hạ hơn, chỉ vì tổ pháp ràng buộc, lại bị một đám cổ hủ liều c.h.ế.t khuyên can, mới bất đắc dĩ lập thái tử lớn tuổi hơn.”

 

À, cuối cùng cũng tìm ra nguồn cơn tự tin của Lục hoàng tử rồi.

 

Thấy ta bước vào, Thất tiên sinh còn ra vẻ đạo mạo, nói:

 

“Lão phu vừa bói, hoàng tử phi chắc chắn sẽ tới vào lúc này.”

 

Lục hoàng tử lạnh nhạt với ta đã lâu, nếu là nữ nhân bình thường, chắc đã nổi giận từ lâu rồi.

 

Đợi cho đám mưu sĩ lui ra, ta liếc nhìn bóng lưng Thất tiên sinh, ra hiệu cho một tên Kỳ Lân vệ âm thầm theo dõi.

 

Lục hoàng tử ngồi vắt vẻo, chờ ta cúi đầu. Ta rất biết điều, bày tỏ nỗi hối hận và tương tư mấy hôm nay.

 

Hắn tin thật.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -

Ta hơi bất ngờ — hắn dễ lừa vậy sao?mNghĩ lại thì, mấy mưu sĩ kia chắc cũng có cùng suy nghĩ.

 

“Từ nay về sau, chớ có giở bộ dáng chính thất trước mặt Vân nhi. Dù nàng ấy là thiếp, nhưng thân phận còn cao quý hơn ngươi. Các khuê nữ danh gia trong kinh đều là chi giao của nàng ấy, nói năng giao tiếp chẳng thiếu điều gì. Ngươi xuất thân thấp kém, chẳng trông mong gì ngươi hiểu lễ nghĩa như nàng ấy, nhưng cũng đừng khiến người ta chê cười.”

 

“Yến sinh thần đại hoàng tẩu lần này, chỉ mời mấy vương phi trong hoàng thất.

 

Ngươi cứ nghe theo lời Vân nhi, việc gì cũng phải hỏi qua nàng. Nếu vì mấy

chuyện nhỏ nhặt mà khiến phủ ta mất thể diện, ngươi cũng đừng mơ giữ cái danh hoàng tử phi.”

 

Thánh thượng phong đại hoàng tử làm Thành vương.

 

Lúc ấy ta mới biết, thiếp mời từ Thành vương phi gửi tới phủ Lục hoàng tử, không chỉ mời mình ta, mà còn có cả Quách Vân Tri.

 

Quách Vân Tri nhân cơ hội giở chiêu cũng phải, nhưng Thành vương phi làm vậy… thì thật khiến người suy nghĩ.

 

“Ầy—” Lục hoàng tử nhấp một ngụm canh ta mang tới, “Sao lại là nước trắng?”

 

“Chắc là quên bỏ nguyên liệu rồi.” Ta nghiêm túc đáp.

 

Còn mơ được uống canh sao? Uống nước tiểu đi cho tỉnh.

 

Ngày đến phủ Thành Vương, ta mời luôn cả Quách Vân Tri cùng ngồi một cỗ xe ngựa. Lục hoàng tử thấy thê thiếp hòa thuận, bèn tưởng mình trị gia hữu đạo, trong lòng thập phần đắc ý.

 

"Vẫn tưởng tỷ tỷ cứng cỏi lắm," Quách Vân Tri châm chọc, "mới mấy bữa đã vội vã lấy lòng điện hạ rồi. Đáng tiếc thay, cho dù tỷ cúi thấp bao nhiêu, trong mắt điện hạ, tỷ cũng chỉ là món đồ bày biện trong phủ mà thôi."

 

Ta vén một góc rèm xe nhìn ra ngoài: "Quách di nương chớ nên theo tới phủ Thành Vương. Lễ nghi đâu cho phép thiếp thất xuất môn ứng tế?"

 

Quách Vân Tri khẽ cười khinh miệt: "Ta đâu phải thứ thiếp tầm thường. Ta là đích nữ phủ Quốc công, là tôn nữ của Hoàng hậu nương nương, là người được điện hạ nâng niu trong lòng bàn tay. Nếu không, sao Thành Vương phi đích thân gửi thiệp mời cho ta?"

 

Xe ngựa dừng lại trước một tòa biệt viện.

 

Ta dịu giọng khuyên nàng: "Ngươi cứ tạm ở biệt viện này chơi một lúc. Đợi yến tiệc trong phủ Thành Vương kết thúc, ta sẽ quay lại đón."

 

Kỳ Lân vệ theo xe liền mời nàng xuống.

 

Quách Vân Tri không thể tin nổi: "Giang Thanh Ba, ngươi dám dương phụng âm vi(ngoài nghe theo, trong làm trái) với điện hạ?"

 

"Ta nói hai lần rồi đấy nhé."

 

 


Bạn đang đọc truyện trên truyenvang.com