Thị vệ nghe thấy vậy vội vàng nhanh chóng cho xe ngựa dừng lại rồi phân phó người đi nghe ngóng.
Hoa Diệp Nương thấy vậy lo lắng hỏi :
"Sao con không để thị vệ cho xe ngựa quay đầu, nếu đối phương phát hiện ra ta có sao hay không ?".
Nhã Đình trấn an mẫu thân nói :
"Người đừng lo lắng, chúng ta mang thị vệ nhiều như vậy sẽ không có chuyện gì đâu, giờ cũng đã đi được một nửa đường quay lại cũng không còn kịp.
Người chúng ta mang đi đông như vậy mẫu thân đừng lo, trước để thị vệ nghe ngóng xem như thế nào đã rồi lúc đó chúng ta sẽ tính sau.
Hoa Diệp Nương nhìn nữ nhi mà thầm khen ngợi, nữ nhi của bà thật sự bình tĩnh, gặp chuyện không lo lắng thật giống với phu quân của bà.
Thị vệ đi một lát rồi quay lại ánh mắt rụt rè sợ hãi nói :
"Khởi bẩm phu nhân, khởi bẩm tiểu thư là người hoàng thất, lũ người áo đen kia đang truy sát là một vị hoàng tử nào đó mà thuộc hạ không , có vẻ như bọn họ bị ám toán trúng độc rồi ạ !, thuộc hạ nghe gọi mang máng là tứ gia ".
Nhã Đình giật mình, tứ gia không phải tứ hoàng tử vị hôn phu của nàng hay sao, không được rồi tại sao Y lại gặp nạn ở đây chứ.
Nàng liền quay sang hỏi :
"Bọn người áo đen có đông không, võ công của bọn chúng thế nào ?".
Thị vệ cố gắng nghĩ lại rồi nói :
"Bọn chúng chỉ khoảng năm, sáu tên thôi, nhưng có vẻ cũng đã bị người của tứ gia kia làm cho bị thương ".
Nhã Đình gật đầu liền quay sang mẫu thân nói :
"Mẫu thân nữ nhi nghi ngờ người đắng trước mà thị vệ nói là tứ hoàng tử, vị hôn phu của con, bây giờ nữ nhi không thể khoanh tay đứng nhìn được, nếu Y không may bị chết sợ rằng tin đồn nữ nhi khắc phu sẽ truyền đi gây bất lợi.
Bây giờ nữ nhi sẽ để lại thị vệ ở đây bảo vệ người, nữ nhi đi một lát sẽ quay lại, người không được xuống ngựa nhớ không.
Hoa Diệp Nương lo lắng nói :
"Cứu người mẫu thân không ngăn cản con nhưng con để thị vệ đi, con là nữ nhi đi theo làm gì.?"
Nhã Đình đâu có thể bỏ qua cơ hội hiếm có này được nàng liền bịa đại ra một lý do nói :
"Mẫu thân người hoàng tộc luôn đa nghi, nếu đột nhiên có thêm người xuất hiện tứ hoàng tử lại nghĩ là người của thích khách thì sao, tứ hoàng tử đã từng gặp nữ nhi nên chỉ cần nữ nhi xuất hiện sẽ tránh được giải thích nhiều.
Người yên tâm, người quên võ công của nữ nhi là do phụ thân đích thân dạy hay sao , một hai tên thích khách đâu phải đối thủ của nữ nhi."
Nàng nói xong liền để lại mấy thị vệ ở lại bảo vệ mẫu thân, cũng may lần này mẫu thân cẩn thận mang đi khá nhiều người.
Nàng rút đoản đao từ bên hông ra chuẩn bị tấn công, phụ thân đã từng hỏi nàng tại sao không dùng vũ khí khác mà phải là đoản đao như thế.
Duy chỉ có nàng mới biết thế mạnh của nàng là cận chiến,.chỉ cần đối phương đứng sát nàng, nàng có thể dễ dàng giết chết chúng được.
Nhã Đình dẫn đầu thị vệ đi đến, lúc đến nơi đúng thật là tứ hoàng tử đã bị thương, ám vệ đang vây xung quanh bảo vệ tính mạng của Y.
Nhìn sắc mặt nhợt nhạt Nhã Đình có thể đoán Y đã cố cầm cự.
Rất nhanh có sự giúp sức của nàng cùng thị vệ lũ người áo đen kia đã rơi vào thế yếu.
Nhã Đình nhanh chóng xông tới làm cho mấy tên thích khách bị thương, nàng gạt bọn chúng ra rồi tiến gần phía Y hỏi :
"Huynh không sao chứ,.có cố gắng cầm cự được hay không ?".
Lưu Diệp Thần đã nhận ra nàng, Y thật sự khá luống cuống vì dáng vẻ hiện tại của mình.
Thuộc hạ đi cùng đã nhận ra là nàng vui mừng nói :
"Cảm ơn đại tiểu thư may mà tiểu thư đến kịp, chủ nhân bị bọn chúng bất ngờ ám toán nên trúng một mũi tên, mũi tên có độc cho nên phải nhanh chóng trở về chữa trị ".
Nhã Đình gật đầu hiểu ý liền quay sang thị vệ nói :
"Đánh nhanh thắng nhanh, kẻ nào chống cự giết ngay tại chỗ, chỉ cần giữ một tên sống sót là được ".
Thị vệ Trấn Bắc hầu đều là tinh anh được tuyển chọn nên rất nhanh chiếm được ưu thế, thích khách thấy vậy liền tìm cách chạy trốn, đối phương tuy trả giá cao cho bọn chúng, nhưng nếu vì vậy mà mất mạng thì thật sự không đáng.
Dù sao cũng đã làm cho hắn bị trúng tên độc rồi cho nên cũng dễ ăn nói, nghĩ như vậy bọn chúng liền nhìn nhau rồi bỏ chạy.
Thị vệ định đuổi theo thì Nhã Đình liền nói :
"Không cần đuổi, nhanh chóng đưa tứ hoàng tử đi chữa trị đã, nếu chậm chút nữa ta e không kịp."
Thế là rất nhanh tứ hoàng tử được đích thân nàng cùng thị vệ đưa về tránh trên đường bọn chúng lại quay lại ám toán.
Lúc này Lưu Diệp Thần đã lâm vào hôn mê không biết gì nữa, vì không yên tâm cho nên khi về đến kinh thành nàng đã để thị vệ đưa mẫu thân về còn mình thì đi theo thuộc hạ của Y.
Hoa Diệp Nương chưa kịp ngăn cản thì nàng đã nhanh chóng đi mất cùng với đám người tứ hoàng tử.
Nhã Đình biết lúc này Y đang yếu đuối nhất, nếu có thể tỏ rõ được thành ý thì bước tiếp theo sau này của nàng sẽ dễ dàng hơn.
***Tác phẩm này là tác phẩm ký hợp đồng của NovelToon, mọi hành vi sao chép khi chưa được phép bị nghiêm cấm.***
***Hãy tải NovelToon để trải nghiệm đọc tuyệt vời hơn!***