Họa Thủy Từ Chối Nhặt Bạn Trai Trong Thùng Rác

Chương 93



[Hệ thống, có phải ngươi lại giở trò với ta không đấy?]

Trầm Ngư chôn mặt trong chăn, ủ rũ hỏi.

Hệ thống ban đầu hơi sững người, rồi lập tức cuống quýt đáp:

[Ký chủ, ta thề, lần này thật sự không phải ta làm!]

Nó cảm nhận được tâm trạng của Trầm Ngư đang rất tệ, nên đương nhiên dốc hết sức để thanh minh.

Trầm Ngư không nói gì. Cô biết hệ thống đang nói thật, nhưng chính vì thế lại càng khiến cô khó giải thích những cảm xúc hỗn loạn đang dấy lên trong lòng.

“Haizz...”

Cô thở dài một tiếng.

Kéo chăn lên trùm kín người, cô nhắm mắt lại ngủ thiếp đi, từ chối tiếp tục suy nghĩ về những điều đang khiến mình phiền lòng.

Một đêm trôi qua trong chớp mắt.

Bảy giờ sáng hôm sau, Trầm Ngư thức dậy đúng giờ, bước xuống giường.

Cô vừa ngáp vừa đi vào nhà tắm rửa mặt, thay quần áo, sau đó ngồi lên ghế, nghịch điện thoại chờ ê-kíp chương trình đến đón vào lúc tám giờ.

Nếu nói điều gì khiến Trầm Ngư cảm thấy kỳ diệu nhất trong thế giới hiện đại này, thì chắc chắn là chiếc điện thoại thông minh - một vật nhỏ bé nhưng lại có thể giúp người bình thường nắm bắt mọi sự việc xảy ra trên toàn thế giới mà không cần bước ra khỏi cửa, thậm chí còn có thể “gặp gỡ” những người bạn ở tận phương trời xa tít.

Ở tu chân giới, chỉ có vài đại năng hàng đầu mới có được khả năng như vậy. Thế nhưng ở thế giới hiện đại, con người lại xem đó là chuyện hiển nhiên.

Hiện tại, Trầm Ngư đang sử dụng một ứng dụng mạng xã hội có tên là Weibo.

Đây là một nền tảng mạng xã hội, nơi người dùng có thể theo dõi, chia sẻ và xem các thông tin do bản thân hoặc người khác đăng tải. Hầu hết các ngôi sao nổi tiếng ở Hoa Quốc đều có tài khoản Weibo riêng.

Nguyên chủ đương nhiên cũng có một tài khoản Weibo, nhưng cô chỉ là một ngôi sao hạng ba mờ nhạt, lượng fan của cô không thể so bì với những người có hàng triệu hay chục triệu người theo dõi.

Tài khoản của cô chỉ có vỏn vẹn 100.000 người theo dõi, trong đó phần lớn là lượt theo dõi ảo do công ty giải trí Bảo Hoa bỏ tiền mua để tăng độ nổi tiếng.

Phần còn lại chủ yếu là fan bị ngoại hình của cô hấp dẫn. Những bình luận thường thấy nhất dưới các bài đăng Weibo của cô là:

“Chị iu, ôm em cái đi.”

“Chị iu, xinh quá trời luôn.”

“Mẹ hỏi sao ngày nào tôi cũng l.i.ế.m màn hình điện thoại, tôi trả lời là tại chị iu quá đẹp.”

Tuy vậy, fan của nguyên chủ lại rất trung thành. Dù đã lăn lộn trong giới năm năm nhưng chưa từng có tác phẩm nào nổi bật, thậm chí nếu có người muốn làm fan “sự nghiệp” thì cũng chẳng có tác phẩm nào đáng để nói - bởi trong số các phim nguyên chủ từng tham gia, vai diễn có thời lượng xuất hiện nhiều nhất là vai sư tỷ phản diện trong một web drama kinh phí thấp.

Mà trong bộ phim đó, cô cũng chỉ xuất hiện khoảng mười phút, chủ yếu là gây khó dễ cho nữ chính, sau đó bị nữ chính đánh bại rồi biến mất.

Với kiểu nhân vật như vậy, dù fan có nhắm mắt bịt tai cũng khó mà nói rằng sự nghiệp của cô “rực rỡ như cầu vồng sau cơn mưa”.

Thế nhưng, bất chấp tất cả, fan của nguyên chủ vẫn hết mực yêu thương cô. Chỉ cần nguyên chủ đăng một bức ảnh mồ hôi nhễ nhại sau khi tập thể dục, fan cũng có thể thi nhau sáng tạo đủ kiểu lời khen ngợi.

“Ơ... chuyện này là...”

Dựa vào ký ức của nguyên chủ, Trầm Ngư đăng nhập vào tài khoản Weibo, và bất ngờ khi thấy số lượng người theo dõi đã tăng vọt lên 200.000.

Cô đoán rằng đó là hiệu ứng sau buổi livestream ngày hôm qua.

Khóe môi Trầm Ngư khẽ cong lên, không trách được các nữ diễn viên trong công ty cũ của nguyên chủ đều cố gắng chen chân vào chương trình này.

Mới chỉ lên sóng livestream một giờ mà lượng người theo dõi đã tăng gấp đôi.

Trầm Ngư liếc sơ qua phần bình luận dưới những bài đăng cũ, thấy hầu hết các bình luận mới đều đến từ những fan bị vẻ ngoài của cô thu hút.

Với người trong giới giải trí, dạng fan này không được xem là trung thành. Họ bị cuốn hút bởi ngoại hình, sẵn sàng làm mọi chuyện vì thần tượng, nhưng nếu có người mới xuất hiện đẹp hơn, hợp gu hơn, họ sẽ lập tức “quay xe” mà không hề do dự.

Nhưng Trầm Ngư lại cảm thấy chuyện này rất thú vị. Dù sao cô cũng là hoạ thuỷ lấy sắc đẹp làm kiêu ngạo, ở Thương Lan giới còn được công nhận là người đẹp nhất trong toàn bộ tu chân giới.

Thế nên, việc có người si mê dung mạo của cô, đối với cô mà nói chỉ khiến tâm tình càng thêm tốt.

Còn về “tình yêu”?

Trầm Ngư không tin thứ đó tồn tại.

Cho dù trước kia cô từng bày mưu tính kế mê hoặc vài gã đàn ông, thì trong mắt cô, họ cũng chẳng khác gì những “ông chủ” mà cô đang làm thuê.

So với tình yêu hư vô mơ hồ, Trầm Ngư thà tin tưởng vào nhan sắc và thực lực của chính mình.

Mặc dù ngoại hình của nguyên chủ trong thế giới này chỉ giống cô khoảng 30%, nhưng Trầm Ngư vô cùng tự tin rằng fan đến vì sắc đẹp sẽ còn tiếp tục bị cô hấp dẫn trong tương lai.

Nghĩ đến đây, Trầm Ngư ngồi bên mép giường, tạo dáng, cầm điện thoại chụp một bức ảnh selfie, viết thêm dòng trạng thái “Ngày thứ nhất.” rồi đăng lên Weibo.

Những fan vừa mới phát hiện ra sự tồn tại của cô qua bình luận trong buổi livestream hôm qua, vừa ngồi ăn sáng vừa lướt điện thoại, bất ngờ thấy “mỹ nhân xinh đẹp” họ vừa theo dõi hôm qua đã đăng bài mới vào sáng nay.

Một cô bé tầm 15-16 tuổi buộc tóc đuôi ngựa, tay cầm thìa cháo trắng, vừa mở bài đăng của Trầm Ngư...

Ánh nắng sớm đầu ngày chiếu qua cửa kính sát đất tràn vào phòng, phủ lên chiếc giường trắng tinh mềm mại. Một cô gái mặc váy trắng nghiêng đầu, ánh mắt nhìn xa xăm. Mái tóc dài của cô rũ nhẹ một bên vai, một lọn tóc vô tình đón lấy tia nắng đầu tiên. Ánh sáng mặt trời chiếu lên mái tóc đen tuyền như tơ lụa ấy, phản chiếu thành từng điểm sáng lấp lánh.

Tựa như cô gái kia bước ra từ ánh sáng bình minh.

Cô bé tóc đuôi ngựa cứng đờ, thìa cháo dừng lại ngay trước môi.

Nhìn chằm chằm vào bức ảnh, cô vô thức l.i.ế.m môi, cảm thấy cháo trắng mềm dẻo trong miệng đột nhiên… nhạt nhẽo đến lạ.

Em lẩm bẩm:

“...Mẹ ơi, con thấy tinh linh ánh sáng rồi.”

“Bốp!”

Một bàn tay bất ngờ đập lên đầu cô bé từ phía sau. Giọng mẹ cô vang lên như tiếng quỷ lởn vởn bên tai:

“Tinh linh với linh tính gì thì mẹ không biết, mẹ chỉ biết con mà không ăn đàng hoàng là trễ lớp học thêm bây giờ.”

“Hả? Còn chưa tới chín giờ mà…”

“Đi đường không tốn thời gian à? Bớt lề mề, ăn lẹ lên!”

Cô bé phụng phịu, mặt mày nhăn nhó, nhưng vẫn lưu luyến nhìn bức ảnh một lần nữa trước khi cúi xuống ăn nốt phần cháo còn lại.

Cảnh tượng tương tự cũng đang diễn ra ở nhiều nơi khác trên khắp Hoa Quốc.

Một người lướt thấy bài đăng mới của tài khoản Trầm Ngư, không nhịn được thốt lên:

“Mặt vẫn vậy thôi mà sao giờ nhìn còn đẹp hơn hôm qua vậy trời?”

Bên phía Trầm Ngư, sau khi bài viết được đăng chưa lâu, tài khoản của cô đã nhận về hàng loạt bình luận của fan.

Dù đa số bình luận khá vô nghĩa, như:

“Chị ơi ôm em đi."

“Chị ơi yêu em đi."

“Em muốn sinh con cho chị."

“Chị càng ngày càng đẹp luôn á~”

Nhưng Trầm Ngư vẫn không nhịn được mà bật cười nhẹ.

Nhìn thấy những bình luận này, tâm trạng cô… bất giác tốt lên không ít.

Còn về lý do vì sao fan lại cảm thấy cô đẹp hơn trước kia...

Trầm Ngư cho rằng có thể là vì cốt truyện của thế giới này đã bắt đầu, và để đảm bảo rằng “nữ chính” xứng đáng với “nam chính", vận rủi đã đeo bám nguyên chủ nhiều năm cuối cùng cũng dần biến mất.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Mặt khác, cũng có thể là bởi vì so với nguyên chủ, Trầm Ngư biết cách phô diễn nhan sắc của mình hơn.

Bức ảnh cô vừa đăng lên Weibo có thể nói là được sắp đặt vô cùng tỉ mỉ, từng động tác, từng sợi tóc rủ xuống đều được điều chỉnh để khơi gợi tối đa cảm giác muốn bảo vệ từ người khác.

Là một hoạ thuỷ đủ tiêu chuẩn, có thể chân đạp bốn thuyền mà không bị lộ tẩy suốt nhiều năm không phải chuyện dễ.

Hơn nữa, khi đó, người mà Trầm Ngư đối mặt đều là những đại nhân vật đứng đầu Thương Lan giới, vậy mà cô vẫn có thể thuận lợi chiếm được thiện cảm của họ.

Nay chỉ đối mặt với một đám người phàm trần, việc giành được thiện cảm từ họ, đối với Trầm Ngư mà nói, chỉ là chuyện dễ như ăn kẹo.

Sau khi lướt xem một lượt bình luận trong bài đăng mới trên Weibo, Trầm Ngư nghe thấy tiếng gõ cửa vang lên đều đặn ở bên ngoài phòng.

Cô ngẩng đầu nhìn về phía cửa, tắt điện thoại rồi tiện tay bỏ vào chiếc túi nhỏ mang theo, sau đó đứng dậy đi ra mở cửa.

Lúc đầu, Trầm Ngư nghĩ người đến gõ cửa là quay phim được ê-kíp chương trình sắp xếp, nhưng khi mở cửa ra, người đàn ông đứng trước mặt khiến ánh mắt cô hơi d.a.o động.

Đối phương mặc một bộ đồ thể thao màu đen, một tay vẫn giữ nguyên động tác gõ cửa. Khi thấy cô gái bất ngờ mở cửa, ánh mắt người đàn ông chỉ lướt xuống cô trong một khoảnh khắc ngắn ngủi rồi vội vã hướng mắt nhìn thẳng.

“Chào buổi sáng." Kiều Thiên Phi hơi ngượng ngùng chào hỏi.

“Chào buổi sáng." Trầm Ngư đáp lại.

[Aaaaa! Chị gái thật xinh đẹp. Cin lỗi Phi Phi nha, em muốn “leo tường” sang phía chị đẹp mất rồi!]

[Phụ nữ đúng là loài hay thay lòng đổi dạ mà.]

[Không phải đổi dạ, chỉ là em phạm phải lỗi lầm mà mọi phụ nữ đều mắc phải thôi.]

[Vừa mới từ Weibo chị đẹp mò qua, chẳng phải chị mặc váy trắng sao? Đẹp thế mà đổi đồ mất rồi?]

[Tui cũng thấy lạ, nhưng mà... bộ đồ thể thao hôm nay nhìn cũng đẹp quá trời! Đúng là vẻ đẹp thanh xuân vô địch.]

Vì Trầm Ngư và Kiều Thiên Phi đang đứng cạnh nhau nên hình ảnh của cả hai đồng thời xuất hiện trong livestream của nhau.

Lúc này, Trầm Ngư đang mặc một bộ đồ thể thao màu xám, cùng thương hiệu với bộ của Kiều Thiên Phi - đây là trang phục do ê-kíp chương trình phát vào hôm qua, sau khi chụp ảnh xong cô đã thay vào.

Cô bước chân phải ra khỏi cửa, liếc nhìn Kiều Thiên Phi đang chắn ngay lối đi. Đối phương bắt gặp ánh mắt của cô thì lập tức lùi lại một bước, chủ động nhường đường.

Ra khỏi phòng, Trầm Ngư khép cửa lại, ngẩng đầu nhìn Kiều Thiên Phi và nhóm quay phim, khẽ hỏi:

“Bây giờ chúng ta xuống lầu phải không?”

“Trước tiên ăn sáng ở tầng một, sau đó mới phân công nhiệm vụ tiếp theo cho mọi người." Một nhân viên nữ trong đội ngũ ghi hình trả lời.

“Vậy thì chúng ta cùng xuống thôi."

Một giọng nói dễ nghe vang lên bên phải cô.

Trầm Ngư quay đầu nhìn, thấy Cố Giai Giai - người ở phòng kế bên cô - và Tống Sinh, đàn anh của cô ta, đang cùng nhau đi tới.

Người vừa lên tiếng chính là Tống Sinh. Cậu cảm nhận được ánh mắt của Trầm Ngư, lập tức quay sang, gật đầu lễ phép.

Câu nói khi nãy của Tống Sinh khiến tai Trầm Ngư như nhột lên một chút, cô thầm cảm thán - đúng là không hổ danh “giọng nói được Thượng Đế ban phước lành”.

Sau lưng họ là Yến Vân Sơn và Lâm Ngư, cùng với Tưởng Thịnh và Trần Hàm Vân.

Hiển nhiên, để nhanh chóng đưa các khách mời vào “trạng thái yêu đương", sáng nay các khách mời nam đều chủ động gọi khách mời nữ ra ngoài.

Trầm Ngư thu lại ánh mắt, khẽ gật đầu rồi xoay người đi về phía cầu thang.

Sau khi xuống lầu, thứ đập vào mắt Trầm Ngư đầu tiên là bàn ăn trong phòng ăn tầng một của biệt thự, trên đó đã bày sẵn tám phần đồ ăn sáng.

Thấy mọi người đã xuống đầy đủ, đạo diễn Tần Văn Trung gật đầu ra hiệu cho nhân viên bên cạnh. Người đó liền đứng dậy, dẫn Trầm Ngư và những người khác đi đến bàn ăn.

“Đây là bữa ăn cuối cùng do ê-kíp chương trình chuẩn bị cho các bạn. Bắt đầu từ hôm nay, mọi người phải tự lo liệu.”

Khi tám người đã ngồi vào bàn, Tần Văn Trung lên tiếng thông báo.

“Ơ~ gì mà gấp vậy chứ? Đạo diễn Tần, ông nhẫn tâm quá đó nha!”

Cố Giai Giai nhìn bữa sáng trước mặt gồm bánh mì và sữa, hơi không vừa lòng mà khẽ than một tiếng.

Nhưng bởi vì cô vừa xinh đẹp vừa đáng yêu, nên lời oán trách nói kiểu làm nũng như vậy lại khiến người khác cảm thấy thân thiện, không hề chán ghét.

[Haha, Giai Giai vẫn là chỉ một cô bé, còn dám oán trách đạo diễn ngay trước mặt. Cẩn thận bị đưa vào blacklist giờ (đùa thôi~)]

[Mình thích cô ấy chính vì tính cách thẳng thắn như vậy đó!]

[Chỉ mình tui thấy Cố Giai Giai hơi giả tạo à? Lớn rồi mà còn nói chuyện kiểu trẻ con, chẳng có tí thông minh nào. Lo cho nhà mình Sinh Sinh quá à.]

[Chuẩn luôn. Công ty giải trí ngu ngốc kia chỉ muốn ké fame Sinh Sinh thôi. Cố Giai Giai từ lúc debut đến giờ cứ dính chặt lấy anh ấy, phát ngán.]

[Mấy bạn đừng nói quá. Mình cũng thích Sinh Sinh, nhưng Giai Giai dễ thương mà. Với lại chương trình này là show hẹn hò, có khi công ty của Sinh Sinh không muốn anh ấy tương tác với sao nữ khác nên mới để Giai Giai đi cùng đó chứ.]

Công ty của Tống Sinh và Cố Giai Giai chỉ là một công ty giải trí nhỏ, trong đó chỉ có hai người là nổi tiếng - chính là Tống Sinh và Cố Giai Giai.

Hơn nữa, sự nổi tiếng của Cố Giai Giai có một phần đến từ thân phận “sư muội của Tống Sinh”.

Khi cô ta tham gia show tuyển chọn tài năng, Tống Sinh vừa đoạt quán quân một cuộc thi hát danh giá.

Khi đó, độ nổi tiếng của Tống Sinh đang ở đỉnh cao, fan và truyền thông tất nhiên muốn đào bới quá khứ của cậu và từ đó, phát hiện ra Cố Giai Giai.

Sau này, Tống Sinh còn tự quay một video cổ vũ gửi cho Cố Giai Giai, giúp cô ta giành được suất debut trong show tuyển chọn nhóm nữ.

Một số fan bắt đầu “đẩy thuyền” couple sư huynh-sư muội, trong khi số khác - đặc biệt là fan của Tống Sinh - thì cực kỳ phản cảm với việc Cố Giai Giai dựa hơi đàn anh để nổi tiếng.

Còn về chuyện Giai Giai ngây thơ thật hay giả... fan đã không còn quan tâm nữa.

Dù sao, trong lòng họ, cô ta đã là cái gai rồi.

Họ thà để Tống Sinh tương tác với ba nữ khách mời còn lại trong Anh Và Cô Ấy 2, chứ nhất quyết không muốn thấy cậu liên quan gì đến Cố Giai Giai.

Ngay cả trong phòng livestream của Trầm Ngư, fan của Tống Sinh và Giai Giai cũng đang cãi nhau.

[Đúng là đóa sen trắng giả tạo, bám fame người khác.]

[Giai Giai nhà tui debut bằng thực lực đấy nhé! Tống Sinh muốn chăm lo cho đàn em thì có gì sai? Đừng ganh tị quá nha!]

[……]

Trầm Ngư chỉ liếc qua những bình luận ấy với ánh mắt lạnh nhạt, sau đó cúi đầu tiếp tục ăn sáng.

Khi cô vừa ăn hết nửa phần ăn trên đĩa, thì Lâm Ngư, ngồi cạnh bên cô (ngăn cách bởi Giai Giai), cùng với Trần Hàm Vân - cô gái dịu dàng ngồi ở phía đối diện - đều đã đặt ly sữa xuống.

Hai người họ dùng khăn giấy nhẹ nhàng lau miệng, rồi ngồi yên lặng, ánh mắt nhìn về phía những người còn lại, rõ ràng đã ăn xong từ lâu.

Trầm Ngư cúi mắt liếc nhìn đồ ăn trên đĩa của họ.

Bữa sáng ê-kíp chương trình chuẩn bị không nhiều, chỉ có ba lát bánh mì, một quả trứng chiên và một ly sữa.

Lúc này, ba lát bánh mì trên đĩa của Lâm Ngư vẫn còn nguyên, cô ta chỉ ăn mỗi quả trứng và uống sữa.

Trần Hàm Vân, người ngồi bên cạnh Trầm Ngư, cũng chỉ ăn nhiều hơn Lâm Ngư một lát bánh mì.

Trầm Ngư cắn miếng bánh mì cuối cùng, im lặng không nói gì.

Nếu cô nhớ không nhầm, bữa tối hôm qua của mọi người đã được ê-kíp chương trình mang đến phòng vào khoảng sáu giờ tối.

Có lẽ vì khách mời đều là ngôi sao nổi tiếng, ê-kíp chương trình cũng không chuẩn bị phần ăn quá lớn cho bữa tối.

Từ sáu giờ tối hôm qua đến giờ... mọi người chỉ ăn có từng đó?

Lông mày xinh đẹp của cô gái hơi nhíu lại khi ăn nốt phần còn lại trên đĩa, trong lòng đầy nghi hoặc.

Chẳng lẽ các ngôi sao nữ ở thế giới này cũng biết tích cốc giống như các tu sĩ ở Thương Lan giới, chỉ cần ăn một chút là đủ duy trì năng lượng cho cơ thể?


Bạn đang đọc truyện trên truyenvang.com