Tiếng chuông điện thoại xé toạc màn đêm tĩnh lặng.
Bạch Lan choàng tỉnh, đôi mày khẽ cau lại khi nhìn thấy cái tên hiện lên màn hình.
" Là Ngũ Gia " - Nàng nhẹ giọng , nếu không có chuyện khẩn cấp, Chú 5 sẽ không bao giờ gọi nàng vào giờ này.
Bạch Lan ngay lập tức gọi lại , Chiếc điện thoại rơi vào im lặng sau vài hồi chuông vô hồn. Không một ai nhấc máy .
Bạch Lan đứng dậy khoác lên mình tấm áo mỏng manh thân hình lõa lồ như ẩn hiện dưới làn áo ngủ. Đôi chân trần như ngọc lướt nhẹ trên nền đá lạnh, bước xuống phòng an ninh.
Trên màn hình camera, tất cả các khu vực chỉ là một màu xám trắng bất động. Một cơn lạnh buốt chạy dọc sống lưng.
Nàng xoay người đi thẳng lên phòng ngủ, kéo ngăn tủ dưới gầm giường. Một khẩu súng ngắn nằm gọn trong tay, nhanh chóng được lắp đầy băng đạn.
Không chút chần chừ, nàng lao ra cổng.
Ngoài kia, có tiếng động lạ. Rồi một bóng người đổ gục trong ánh đèn vàng.
Ngũ Gia xuất hiện trên cơ thể ông mang đầy thương tích . Theo sau ông là Nguyệt Tùng và vài kẻ thân tín .
“Cô chủ! Long Hách phản, dẫn quân đánh úp!”
Bạch Lan khẽ nheo mắt trên khuôn mặt xinh đẹp khẽ chau mày .
Gió lạnh cắt qua da thịt.
Long Hách phản bội? Điều đó không ngoài dự đoán. Nhưng điều khiến nàng bất ngờ là cách hắn thực hiện .
Làm sao một kẻ hữu dũng vô mưu như hắn có thể qua mặt tất cả hệ thống phòng thủ của Hoa Lan Trắng?
Không.
Hắn không thể làm điều này một mình.
Có kẻ đứng sau giật dây.
Và kẻ đó… rất hiểu rõ Hoa Lan Trắng . Hình ảnh hèn mọn của Quỷ Lão Tam xuất hiện trong đầu nàng . Long Hách là kẻ chỉ biết dùng nắm đấm , lần này bí mật trở về đáng úp cô chắc hẳn có kẻ giật dây hắn .
Một mình con chó điên này , gã không đủ thông minh và hiểu rõ bố trí của thế lực Hoa Lan Trắng để có thể đánh úp cùng lúc trong đêm như thế được .
Chắc hẳn đây phải là âm mưu được tính toán kỹ lưỡng , của một kẻ tham vọng, luôn khao khát quyền lực mà không ngại dùng mọi thủ đoạn .
ẦM!
Tiếng xe lao thẳng vào cổng chính cắt ngang dòng suy nghĩ của nàng . Cánh cổng lớn phía xa đổ sập, kéo theo tiếng gào thét của những kẻ đang tử chiến ngoài kia .
“ Nguyệt Tùng ngươi đem cô chủ đi trước " - Ngũ Gia nhanh chóng phân phó.
Bạch Lan biết đây không phải là lúc nữ nhi tình trường . Nàng tiến tới nắm chặt 2 vai Ngũ Gia , cố nhìn khuôn mặt của người đàn ông lớn tuổi mấy chục năm nay luôn xem nàng như con gái.
“Đi nhanh”
Ngũ Gia hất tay chạy ra phía cổng.
Dưới bến sông, chiếc ca nô đã sẵn sàng. Hai thân tín vừa hạ ca nô xuống mặt nước ngay lập tức bị bắn gục .
Dưới ánh trăng vàng rực rỡ chiếu xuống dòng sông tĩnh lặng, một chiếc thuyền lướt trên mặt nước sông La . Theo sau là tiếng súng phá tan không gian im ắng của màn đêm .
Bạch Lan trong chiếc sơ mi trắng rộng thùng thình, đôi chân dài kiêu sa . Nàng đứng trên mũi thuyền uy nghiêm . Mái tóc trắng dài buông xõa, phấp phới theo gió.
Trong tay cô là một khẩu súng ngắn, được cầm chắc chắn, ánh mắt cô sắc bén nhưng phảng phất nét khó nắm bắt .
Bên cạnh Nguyệt Tùng đang quỳ nhẹ trên sàn thuyền, tay nắm chắc mái chèo, trong ánh mắt xanh ngọc của nàng ta lúc này hướng ánh nhìn về phía Bạch Lan nở một nụ cười quỷ dị khó thấy .
Chiếc thuyền nhỏ rẽ nước lao nhanh về phía chân trời, nơi những tán cây ven sông tối đen như muốn che giấu dấu vết của họ.
" Khốn Nạn . Từng đó thằng đàn ông không chặn lại được một mụ đàn bà "
Sau khi đánh úp Hoa Lan Trắng, Long Hách điên tiết khi Bạch Lan bị lão Ngũ cùng Nguyệt Tùng mở đường máu chạy mất.
" Đại ca ! " - Đám đàn em long hách quỳ gối run rẩy . Xung quanh hắn lũ đàn em đứng kín căn phòng ánh mắt vui vẻ khi thấy người khác gặp hoạ .
" Mẹ mày . Tiền của tao đâu ? Kho tàng của tao đâu . Lôi ra ngoài lấy xuống 1 cánh tay " - Long Hách lạnh lùng . Hắn ngồi lại lên chiếc ghế Gia Chủ nhìn xuống đám huynh đệ bên dưới .
Một lúc sau hơn 20 nữ nhân viên của Hoa Lan Trắng được đẩy ra . Toàn bộ các cô gái đều nghiêng nước nghiêng thành , toàn bộ đều là thân tín do đích thân Bạch Lan dạy dỗ .
Nhìn đám nữ nhân xinh đẹp như hoa đám huynh đệ dưới trướng thèm nhỏ dãi nhưng chưa được phép chẳng ai dám động tới . Ai cũng thừa hiểu độ ác độc của tên lão đại này.
Long Chó Điên đưa ánh nhìn trong đám đông Tiểu Mai và Thanh Trúc cố nép mình . Hai cô gái lúc này áo quần đơn bạc không che nổi khí chất , các nàng như hạc lạc giữa bầy gà cao ngạo xinh đẹp.
Long cười khả ố đi tới trước mặt 2 nàng:
“ Con điếm Bạch Lan có từng nhắc tới khối tài sản? Ai trong đám cung cấp được thông tin tao sẽ cho chúng mày 1 đời sung sướng”
“Khốn nạn con chó phản chủ” - Thanh Trúc nhổ nước bọt vào mặt Long Hách. Trên khuôn mặt nàng hiện lên nét kiên cường .
Long Hách đưa tay lên vuốt nước bọt trên mặt, hắn ngon lành đưa tay lên miệng liếm láp ngón tay mình cười cợt.
" Khặc khặc .. Ngọt lắm . Cô bé không khai đám huynh đệ ở đây thích lắm ."
Long Hách cười lớn nụ cười như tiếng hú vang của con sói già đang nhìn con mồi ngon lành của mình .
Tiểu Mai nhìn nụ cười của hắn khiến nàng run rẩy, là thân tín của Bạch Lan nàng thừa biết độ điên cuồng của kẻ đứng trước mặt mình .
Sau một lúc tra hỏi biết không thể moi được thông tin gì thêm . Long Hách vẫy tay đám đàn em bước vào bóp miệng Tiểu Mai và Thanh Trúc đưa 2 viên thuốc vào miệng.
Tiểu Mai ra sức chống cự nhưng sức nàng sao nổi đám đàn ông này.
“Tụi mày cho bọn tao uống gì” - Thanh Trúc cố gắng phản kháng .
“Hahahahaa 2 con đĩ chờ đi” - Long Hách cười khả ố . " Chỉ 1 tí chất gây ảo giác lẫn với thuốc kích dục cho cuộc vui trọn vẹn từ từ tận hưởng đi khặc khặc . "
Và một lúc sau Tiểu Mai bắt đầu cảm thấy đầu óc choáng váng cơ thể này dường như không phải của nàng nữa. Mặc kệ những bàn tay nhớp nhúa đang giày vò lên cơ thể nàng…
Tiểu Mai hét lên hình ảnh chàng trai ngày nào hiện lên trong đầu nàng và rồi. Đám đông ba bốn mươi người xếp nhiều vòng quanh 2 cô gái bắt đầu bữa tiệc xác thịt.
Những con thú bắt đầu lao vào xâu xé hai cô gái , đám thú hành hạ bất kỳ chỗ nào trên cơ thể non mềm . Khi thuốc ngấm dần cô gái nhỏ chỉ còn lại bản năng nguyên thuỷ chỉ biết la hét những câu dâm tục nhất. Trong căn biệt thực chỉ còn hình ảnh của đám cầm thú phân chia nhau từng cô gái tàn nhẫn vô cùng .
Đám người hành hạ 2 đoá hoa mong manh tới tận trưa hôm sau buổi tiệc xác thịt mới kết thúc .