Điền Mật đúng là trước sau như một, nhạy bén vô cùng.
Cô có trí nhớ vượt xa so với của một người bình thường, quả thật thích hợp để đọc sách.
Đáng tiếc, Điền Mật muốn thi đại học, nhưng còn phải chờ đến bảy năm nữa. Trong lòng Điền Tâm cảm thán rằng Điền Mật sinh không gặp thời. Nhưng nàng cũng không quá để tâm mà chỉ thản nhiên trả lời:
“Không có gì đâu, chuyện đã giải quyết xong rồi.”
Điền Mật không tin.
Chọc vào Cách Ủy Hội, sao có thể dễ dàng giải quyết như vậy?
Nhìn chằm chằm Điền Tâm, Điền Mật chờ chị mình giải thích rõ ràng. Điền Tâm không giấu diếm, vì cô đã có đường lui nên tâm trạng rất tốt.
“Chính là bạn gái cũ của Bạch Bân, cô ta là người điên. Không có được Bạch Bân thì muốn hủy hoại anh ấy. Hiện tại, cô ta như một con ch.ó điên, cứ bám theo Bạch Bân tố cáo anh ấy.
Gần đây chị qua lại với Bạch Bân hơi thân cận, nên sẽ có chút phiền toái nhỏ. Nhưng không sao, có Thẩm Đào, chuyện này sẽ không ảnh hưởng gì đến chị.”
Điền Mật càng nghe thì lông mày càng nhíu chặt, cô không lạc quan như Điền Tâm.
Thẩm gia có thế lực, có thể giúp Điền Tâm, điều này Điền Mật thừa nhận.
Nhưng nói Thẩm Đào có thể giúp Điền Tâm? Điền Mật trăm phần trăm không tin.
Thẩm Đào chính là một kẻ vô dụng trong Thẩm gia. Hắn muốn uống nước có ga mà còn phải xin mẹ tiền tiêu vặt, loại phế vật như vậy mà đối đầu với Cách Ủy Hội - một con quái vật khổng lồ, hắn có thể làm được gì?
“Chị, Thẩm Đào chắc chắn không đáng tin cậy. Thẩm gia không phải do Thẩm Đào quyết định.
Vạn nhất Thẩm Đào không thuyết phục được Thẩm gia giúp đỡ, phiền toái của chị liệu có thể giải quyết không?”
TBC
Điền Mật hỏi, khiến Điền Tâm thoáng khựng lại một chút.
Nhưng rất nhanh, cô lại khôi phục vẻ bình tĩnh.
“Trừ Thẩm gia, còn có Giản gia. Chị vốn dĩ đã định để Giản gia ra tay. Chị tìm Thẩm Đào chỉ là vì không muốn sau khi Giản gia giúp ta xong, ông nội lại ép chị gả cho Giản Hoài.”
Điền Tâm nói rất thẳng thắn.
Cô muốn Giản gia và Thẩm gia cùng giúp đỡ. Giản gia giúp cô thoát khỏi Cách Ủy Hội, còn Thẩm gia giúp cô thoát khỏi Giản Hoài.
Một kế hoạch liên kết chặt chẽ, chỉ cần mọi việc được giải quyết ổn thỏa, cuối cùng Điền Tâm có thể có được một nhà chồng quyền lực và một người chồng dễ kiểm soát.
Thẩm gia dù có không hài lòng vì bị cô lợi dụng, nhưng chỉ cần Điền Tâm sinh được con trai, chút bất mãn đó cũng sẽ nhanh chóng tan thành mây khói.
Mọi thứ đều nằm trong tầm kiểm soát của Điền Tâm, tất cả đang diễn ra theo chiều hướng tốt. Cô thoải mái vắt chéo chân, chuẩn bị uống một ly vào buổi tối.
“Yên tâm đi, với quan hệ giữa ông nội và thủ trưởng Giản gia, Giản gia chắc chắn sẽ giúp chị. Nhà bọn họ làm người chính trực, sĩ diện, chị không gả cho Giản Hoài, cũng sẽ không có ai so đo.”
Điền Tâm đã suy tính hết mọi mặt. Có thể nói, nếu bỏ qua cảm xúc của ông nội và người nhà Giản gia, thì kế hoạch của cô quả thực rất ổn thỏa.
Nhưng Điền Mật lại không đồng tình.
Cô có biểu cảm phức tạp, tâm trạng khó nói nên lời.
Giản gia dựa vào đâu mà phải ra tay giúp đỡ vô điều kiện? Họ không nợ Điền gia, cũng chẳng nợ Điền Tâm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
“Chị, chị đã đi tìm bạn gái cũ của Bạch Bân chưa? Cô ta muốn gì? Chúng ta có thể nói chuyện với cô ta, có khi……”
“Không thể.” Điền Tâm lập tức cắt ngang.
“Chị biết em muốn hỏi có thể hòa giải không. Không có khả năng. Cô ta đã điên rồi. Hoàn toàn không thể giao tiếp được.”
“Em cũng đừng nghĩ đến chuyện đi tìm cô ta. Cô ta đang ở Cách Ủy Hội.”
“Đừng nhiều chuyện. Chuyện này chị có thể giải quyết, em không cần dính vào.”
Điền Mật không cam lòng khi bị Điền Tâm xem thường, nhưng cô cũng biết mình không hiểu gì về Cách Ủy Hội.
Nếu lỗ mãng xen vào, có khi lại làm hỏng việc chứ chẳng giúp được gì. Vì vậy, cô đành áp xuống sự lo lắng, một lần nữa xác nhận với Điền Tâm:
“Thật sự không có vấn đề gì chứ?”
“Không có vấn đề gì.” Điền Tâm khẳng định lần nữa.
Thật sự không có chuyện gì cả.
Đời trước, ban đầu Điền Tâm yêu Bạch Bân chân thành, không nhờ đến Giản gia giúp đỡ mà vẫn có thể thoát thân.
Đời này, cô đã chuẩn bị cả hai phương án, nhờ Giản gia và Thẩm gia cùng chống lưng, Điền Tâm đương nhiên càng không sợ.
Thấy Điền Tâm tự tin như vậy, Điền Mật dù lo lắng cũng đành yên tâm. Lúc này, cô cảm thấy gả cho Giản Hoài quả thật không tệ. Nếu không, bọn họ nợ Giản gia quá nhiều.
Không biết Giản Hoài có phản ứng gì khi biết vị hôn thê của mình bị thay đổi? Anh sẽ từ chối sao? Sẽ cảm thấy phiền phức, sẽ tức giận chứ?
Có lẽ, Giản Hoài căn bản chẳng phân biệt được Điền Mật và Điền Tâm, nên cưới ai cũng chẳng sao cả.
Nhưng Điền Mật đã nghĩ sai rồi.
Giản Hoài vẫn có nguyên tắc trong hôn nhân.
Khi Giản Hưng Hiền mất công gọi điện cho anh, chỉ để thông báo vị hôn thê của anh đã bị đổi người, trên gương mặt luôn bình tĩnh của Giản Hoài hiện lên sự kinh ngạc rõ rệt.
“Ba, có chắc là ba đang nghe chính mình nói cái gì không?” Giản Hoài không thể tin nổi!
Anh cảm thấy ba anh điên rồi.
Người ta vẫn nói hôn nhân không phải trò đùa. Nhưng hôn nhân của anh, sao lại còn giống một trò đùa hơn cả trò đùa?
Từ hôn đã đành, lại còn phải đổi em vợ thành vợ sao?!
“Ba, hôn sự này có thể hủy bỏ không? Điền Tâm không muốn gả, vậy chúng ta cứ hủy hôn là được.
Sao lại nhất định phải gả Điền Mật vào? Ba, con không phải món hàng, không thể cứ bị người ta tùy tiện mang ra trao đổi như vậy.”
“Đúng là ngươi không phải món hàng.” Giản Hưng Hiền mặc kệ Giản Hoài phản đối, bắt đầu ngang ngược:
“Nếu ngươi đối tốt với Tâm Tâm, cùng con bé bồi dưỡng tình cảm, thì con bé có thích người khác không?
Đây là lỗi của ngươi. Hiện tại, Tiểu Mật không chê ngươi nhạt nhẽo, còn bằng lòng ra đảo cưới ngươi, ngươi còn có gì mà không vui?”
“Giản Hoài, đừng tưởng mình là nhân vật quan trọng lắm. Lập tức viết báo cáo kết hôn, đầu tháng sau mẹ ngươi sẽ tự mình đưa Tiểu Mật đến tìm ngươi. Phòng tân hôn, hôn lễ, ngươi mau chóng chuẩn bị cho tốt.”