Konoha luôn tràn đầy sự sôi động, nhưng không phải ai cũng cảm nhận được sự ấm áp của nó. Naruto Uzumaki vẫn thường xuyên phải đối mặt với sự cô đơn và khinh miệt từ những người trong làng. Cậu bé vẫn tiếp tục cuộc sống của mình, đơn độc nhưng không thể bỏ cuộc. Và trong một ngày bình thường như bao ngày khác, một cuộc gặp gỡ đặc biệt đã thay đổi cuộc đời cậu.
Khi Naruto đang lang thang qua các con phố của Konoha, một âm thanh nhỏ nhẹ nhưng đầy sự đau khổ thu hút sự chú ý của cậu. Cậu dừng lại và nhìn quanh. Dưới một gốc cây gần đó, một nhóm trẻ con đang tụ tập xung quanh một cô bé, họ cười cợt và chỉ trỏ vào cô.
Cô bé đó là Hinata Hyuga, một cô gái nhỏ nhắn với mái tóc đen dài và ánh mắt dịu dàng. Naruto có thể thấy cô bé đang cố gắng đứng lên, nhưng những đứa trẻ kia lại tiếp tục chế nhạo và trêu chọc cô.
Một đứa trẻ trong nhóm bước lên và lấy một viên đá ném về phía Hinata, khiến cô bé giật mình và lùi lại. Cô không dám phản kháng, chỉ cúi gằm mặt xuống đất, không nói lời nào. Cảnh tượng đó khiến Naruto không thể đứng nhìn.
Naruto không phải là một người có thể dễ dàng làm ngơ trước sự bất công. Mặc dù cậu cũng từng bị các bạn cùng lứa ghét bỏ, nhưng cậu không thể để một cô bé như Hinata phải chịu đựng nỗi đau này. Cậu quyết định hành động.
Cậu lao đến nhóm trẻ con, mắt sáng lên với một quyết tâm mạnh mẽ. “Này! Các người làm gì vậy?!” Naruto hét lên.
Nhóm trẻ con quay lại, ngạc nhiên khi thấy Naruto đứng đó, đôi mắt sáng rực lên với vẻ giận dữ. Một đứa trong nhóm nhìn cậu rồi bật cười. “Cậu cũng chẳng khá hơn chúng tôi đâu, Naruto. Cậu có quyền gì mà lên tiếng?”
Naruto không để ý đến những lời chọc ghẹo đó. Cậu chạy đến và đứng chắn giữa nhóm trẻ con và Hinata, tay giơ lên như thể muốn bảo vệ cô bé. “Cô bé không làm gì sai! Các người sao lại bắt nạt cô ấy?”
Những đứa trẻ nhìn nhau, vẻ mặt không mấy hài lòng, nhưng chúng không dám tiếp tục vì Naruto đã đứng chắn trước Hinata như một bức tường. Naruto đã không ngần ngại khi đối mặt với những kẻ đã từng chế nhạo cậu. Cậu cảm thấy trong lòng mình có một sự kết nối với cô bé Hinata, một sự đồng cảm không thể giải thích.
“Được rồi, được rồi, đừng có làm to chuyện nữa, Naruto.” Một đứa trẻ trong nhóm lầm bầm rồi lùi lại, không muốn tiếp tục dây dưa với cậu nữa. Họ bỏ đi, để lại Naruto đứng đó, bảo vệ Hinata.
Khi nhóm trẻ con đã đi xa, Naruto quay lại nhìn Hinata, cô bé vẫn đứng đó, cúi đầu và không nói gì. Nhưng lần này, Hinata không còn sợ hãi như lúc trước. Naruto mỉm cười với cô bé, một nụ cười thật tươi, cố gắng phá vỡ sự im lặng.
“Không sao đâu, cô bé. Đừng lo! Họ sẽ không bắt nạt cô nữa đâu.” Naruto nói, giọng cậu ấm áp và chân thành.
Hinata, dù vẫn có chút ngượng ngùng, nhưng cảm nhận được sự tử tế trong lòng Naruto. Cô nhẹ nhàng ngẩng đầu lên và nhìn vào Naruto. Ánh mắt của cô bé dịu dàng nhưng chứa đầy sự cảm kích.
“Cảm ơn…” Hinata thì thầm, giọng cô bé nhỏ nhẹ và ngập ngừng. Nhưng đối với Naruto, đó là lời cảm ơn quý giá nhất mà cậu có thể nhận được. Hinata là một trong số ít người không nhìn cậu như một con quái vật.
Naruto gãi đầu, cười ngượng ngùng. “Không có gì đâu. Mà này, tên tôi là Naruto! Cậu tên gì?”
Hinata ngập ngừng một chút trước khi trả lời. “Tôi là Hinata... Hinata Hyuga.”
Naruto nhìn cô bé một lúc, rồi mỉm cười tươi. “Hinata à! Từ nay, chúng ta là bạn bè nhé!”
Hinata khẽ đỏ mặt, nhưng cô cảm nhận được sự chân thành trong lời nói của Naruto. Cô bé không biết phải nói gì, nhưng trong lòng cô, một sự ấm áp bắt đầu lan tỏa. Cô bé không ngờ rằng có một người như Naruto, người đã giúp đỡ và bảo vệ cô mà không mong đợi điều gì.
Cả hai đứng đó, giữa không gian tĩnh lặng, như thể thế giới xung quanh không còn quan trọng. Naruto đã cứu cô, và từ giây phút ấy, Hinata không còn cảm thấy đơn độc trong thế giới này nữa.
Sau khi Naruto đứng lên bảo vệ Hinata khỏi đám trẻ con, một sự thay đổi lạ lùng đã bắt đầu diễn ra trong tâm trí của cậu. Trong khoảnh khắc đó, khi cậu cảm thấy mình làm một việc tốt, linh hồn của Vergil lại không thể ngồi yên. Dù không thể can thiệp vào cơ thể Naruto, nhưng Vergil vẫn quan sát mọi thứ, lạnh lùng bình phẩm những gì đang diễn ra.
Khi Naruto lao vào bảo vệ Hinata, một sự tức giận và khinh bỉ dâng lên trong lòng Vergil. Anh ta đã từng là một chiến binh mạnh mẽ, không bao giờ nhường nhịn hay tỏ ra yếu đuối. Đối với anh, sự bảo vệ chỉ dành cho những người xứng đáng, những người có sức mạnh, và Naruto – một đứa trẻ yếu đuối với sức mạnh không được kiểm soát – dường như không xứng đáng được đặt lòng tin như vậy.
“Cô bé con đó không xứng đáng để ngươi bảo vệ.” Vergil thì thầm trong tâm trí Naruto, giọng anh lạnh lùng và đầy khinh bỉ. “Đó là một hành động yếu đuối. Ngươi thật sự nghĩ rằng mình có thể bảo vệ cô ta bằng sự yếu đuối của mình sao?”
Vergil tuy miệng nói như vậy, nhưng anh ta không thể không thừa nhận vừa rồi Naruto cũng tỏ ra khá dũng cảm. Tuy nhiên Vergil từng chiến đấu vì sức mạnh và sự kiểm soát, không phải để bảo vệ những người yếu đuối. Anh ta không bao giờ hiểu được khái niệm “bảo vệ” với những người không thể tự bảo vệ chính mình.
Chẳng qua một phần trong lòng Vergil cũng không thể phủ nhận sự liên kết kỳ lạ giữa anh ta và Naruto. Mặc dù khinh miệt, anh không thể không thấy sự quyết tâm trong hành động của Naruto. Dù là một đứa trẻ, cậu ta vẫn cảm thấy trách nhiệm bảo vệ người khác. Điều này đối với Vergil lại là điều không thể hiểu nổi.
“Ngươi thật sự nghĩ rằng tình cảm có thể giúp ngươi trở nên mạnh mẽ hơn?” Vergil lại thầm nghĩ, âm thanh của anh lạnh như băng. “Sức mạnh không được đo bằng lòng tốt hay tình yêu thương. Đó chỉ là sự yếu đuối mà kẻ thù sẽ lợi dụng.”
Naruto, dù không thể nghe thấy những lời này, nhưng lại cảm nhận được một phần trong lòng mình đang có sự xung đột giữa hai thế giới: một thế giới của tình yêu thương và bảo vệ, và một thế giới của sức mạnh và kiểm soát. Vergil là hiện thân của cái sau, trong khi Naruto lại là hiện thân của cái trước. Sự mâu thuẫn này cứ tiếp tục gặm nhấm trong lòng cậu.
Nhưng trong khi Vergil khinh miệt hành động của Naruto, anh cũng không thể phủ nhận rằng hành động bảo vệ của cậu đang giúp anh nhận thức được một điều: có phải bản thân anh đã quá lạnh lùng và tàn nhẫn? Hay chính sức mạnh của Naruto, sự yêu thương vô điều kiện, mới là thứ có thể thay đổi cả thế giới này?
“Ngươi không thể thay đổi thế giới chỉ bằng tình yêu, Naruto.” Vergil lại thì thầm, không có chút cảm xúc nào. “Nhưng ta phải thừa nhận rằng ngươi đang làm được điều gì đó có ích.”
Dù không thể hiểu được, nhưng có một điều rõ ràng: Vergil không thể ngừng quan sát Naruto. Anh ta thấy được tiềm năng, sự mạnh mẽ và sức mạnh vô hình trong cậu, và một phần trong anh ta hiểu rằng, dù thế giới có khắc nghiệt thế nào, Naruto sẽ trở thành một trong những người mạnh mẽ nhất. Nhưng liệu anh có thể chấp nhận con đường của Naruto? Hay anh sẽ tiếp tục đi theo con đường mà anh luôn tin là đúng – con đường của sức mạnh tuyệt đối và sự cô lập?