Cửu Trọng Tử

Chương 340: Mừng thọ



Phu nhân Cảnh quốc công nuôi ba nam năm nữ, trong đó hôn sự của ba con gái đều do bà quyết định, hơn nữa mỗi người đều được gả đến nhà rất khá. Đặc biệt là trưởng nữ, gả cho biên tu Hạ Hoàn của Hàn Lâm viện - trưởng tử nhà họ Hạ. Ban đầu, mọi người đều cho rằng Đại tiểu thư phủ Cảnh quốc công gả thấp, nhưng Thái Bình năm thứ tám, Hạ Hoàn đỗ tiến sĩ, Thái Bình năm thứ mười một làm trung sự của bộ Hình... Năm ngoái, hắn trở thành tuần phủ Triết Giang thì không còn ai nghĩ vậy nữa, ngược lại tán dương phu nhân Cảnh quốc công nhìn xa trông rộng, tìm được con rể tốt. Cũng chính vì nguyên do đó mà phu nhân Cảnh quốc công mới có thể thẳng lưng như ngày hôm nay.

Khi Đậu Chiêu và Tống Mặc tới, phủ Cảnh quốc công đã có rất nhiều khách. Ngoại trừ những công khanh thân thiết, những nhà có quan hệ thông gia với phủ Cảnh quốc công cũng đến mừng thọ. Thọ lễ của năm chàng rể đưa tặng lại càng xa xỉ.

Tống Mặc nhỏ giọng dặn Đậu Chiêu: 

- Nếu có chuyện gì thì kêu a hoàn báo ta, nếu không được thì nói với Tam phu nhân.

- Ta biết rồi. - Đậu Chiêu nhìn thần thái sáng láng của Tống Mặc, cũng dặn"

- Chàng đừng uống nhiều rượu.

- Ừ! - Tống Mặc gật đầu, cầm tay nàng, đi đến xe ngựa của Lục lão phu nhân.

Trưởng công chúa Ninh Đức đang xuống xe ngựa ở phía sau.

Lục lão phu nhân nắm tay Đậu Chiêu, nói với Tống Mặc: 

- Con chỉ cần lo xã giao, cứ để ta lo vợ của con. Ta đảm bảo nó sẽ không mất một sợi tóc.

Mọi người khẽ cười.

Tống Mặc cũng không câu nệ, cúi người cảm tạ Lục lão phu nhân.

Lục lão phu nhân cười ha hả, quay sang nói với trưởng công chúa Ninh Đức: 

- Thế nên ta mới thích thẳng nhỏ này đấy!

Trưởng công chúa Ninh Đức che miệng cười.

Tống Mặc và đám người Lục Thẩm cáo từ Lục lão phu nhân rồi đến sảnh chính ở phía Đông. Đậu Chiêu theo Lục lão phu nhân chờ ở cửa thứ hai.

Trương Tam phu nhân bước ra cùng một đám vú hầu, a hoàn: 

- Công chúa, bà ngoại...

Người hầu xung quanh khom gối hành lễ. Mọi người nói nói cười cười đi vào phòng khách.

Phu nhân Cảnh quốc công phu nhân đang nói chuyện với phu nhân Trường Hưng hầu. Thấy Lục lão phu nhân và trưởng công chúa Ninh Đức vào, bà hơi bất ngờ, lập tức đứng dậy đón chào: 

- Không ngờ hai vị sẽ đến! Đúng là rồng đến nhà tôm!

Bồng tất sinh huy(蓬荜生辉): nhà tranh rực rỡ/phát sáng (lời khách sáo) | thường dùng khi khách quý tới nhà hoặc được tặng một vật trang hoàng nhà cửa | rồng đến nhà tôm; quý khách đến nhà; thật là vinh hạnh; vẻ vang cho kẻ hèn này

Lục lão phu nhân và trưởng công chúa Ninh Đức có vai vế cao hơn phu nhân Cảnh quốc công nên không cần đến. Nhưng vì cháu gái ngoại được gả tới phủ Cảnh quốc công, hai bà đến chơi với phu nhân Cảnh quốc công, đồng thời cũng là cho cháu gái ngoại thể diện.

Lục lão phu nhân cười nói: 

- Còn không phải đến nhà ngươi ăn bữa cơm sao?

Phu nhân Cảnh quốc công cười đáp:

- Nếu đã đến thì đều là khách quý, chỉ cần ngài không chê rượu nhạt.

Mọi người trò chuyện đôi câu, tặng lễ rồi ngồi xuống.

Phu nhân Cảnh quốc công bắt chuyện với Đậu Chiêu: 

- Đây là lần đầu tiên phu nhân đến phủ ta làm khách, có gì không thể nói với ta thì cứ nói với biểu tỷ của phu nhân.

Trương Tam phu nhân là thân thích của Tống Mặc.

Đậu Chiêu thưa vâng.

Phu nhân Cảnh quốc công giới thiệu nữ quyến đang ngồi cạnh bà: 

- Đây là cô cả nhà ta, hiện đang ở Giang Nam với trượng phu của nó. Lần mừng thọ này, nó lặn lội từ Giang Nam về... Đây là cô thứ hai nhà ta. Mẹ chồng nó là cô nương họ Kỷ ở Nghi Hưng, cũng coi như có quan hệ thông gia với phu nhân...

Đậu Chiêu khách sáo chào hỏi.

Kiếp trước, nàng thường xuyên đến phủ Cảnh quốc công nên biết rất rõ nhà họ.

Các cô của phu Cảnh quốc công lập tức đứng dậy đáp lễ.

Phòng khách nhất thời náo nhiệt.

A hoàn vào bẩm: 

- Phu nhân thế tử phủ Duyên An hầu tới.

Phu nhân Cảnh quốc công liên thanh:

- Mau mời! Mau mời!

Uông thiếu phu nhân và phu nhân thế tử Đông Bình bá cùng nhau vào.

Mọi người lại có một màn chào hỏi.

Theo sau là phu nhân Quảng Ân bá và con dâu, phu nhân Tuyên Ninh hầu...

Đậu Chiêu đều biết những người này, nhưng có người không thân và có những người rất thân. Đặc biệt là phu nhân Tuyên Ninh hầu - Quách Thanh Hải, không những là tỷ muội kết nghĩa mà hai người còn bắt tay buôn bán, sau đó trở thành thông gia. Vậy mà lúc này, Quách phu nhân chỉ gật đầu chào nàng, không thể giống như kiếp trước.

Đậu Chiêu không tránh khỏi buồn bã.

Phu nhân Đông Bình bá và hai con gái tới.

Đậu Chiêu tròn mắt nhìn.

Phu nhân Đông Bình bá có dáng người mảnh mai, dung mạo hoa soi bóng nước, vừa nhìn đã yêu.

Nàng sinh một đôi tỷ muội tựa châu tựa ngọc, vô cùng xinh đẹp.

Tự dưng Đậu Chiêu thấy khó chịu.

Nàng vội bỏ vài lá trà vào miệng, thế mới ổn hơn chút.

Càng lúc càng đông khách, trong phòng rôm rả tiếng cười, phu nhân từ già đến trẻ ngồi nói chuyện một chỗ, các tiểu thư nhỏ tuổi cũng ngồi thành nhóm với nhau.

Vì đây là lần đầu tiên Đậu Chiêu lộ diện trước quyền quý kinh đô nên trưởng công chúa Ninh Đức tự mình giới thiệu nàng với mọi người.

Đều là người quen từ kiếp trước, Đậu Chiêu chẳng tốn sức để nhận mặt, lễ nghĩa thăm hỏi đều nói đúng điểm tử khiến đối phương ấn tượng sâu sắc.

Lục lão phu nhân và trưởng công chúa Ninh Đức thấy vậy thì rất tán thưởng.

Trương Nhị phu nhân đảo mắt khắp phòng, cười hỏi: 

- Sao không thấy phu nhân Tế Ninh hầu nhỉ? Mình nhớ là đã gửi thiệp mời cho nàng ấy rồi mà.

Đáng lẽ phu nhân thế tử là Ngụy Đình Trân phải tiếp đón khách, nhưng vì phu nhân Cảnh quốc công không thích con trưởng nên cũng không thích dâu trưởng này, do đó đã giao toàn bộ việc trong bếp cho Ngụy Đình Trân, để hai dâu thứ giúp đỡ ở phòng khách.

Nghe Trương Nhị phu nhân nói vậy, phu nhân Cảnh Quốc Công nhăn mày.

Trương Tam phu nhân cao tay hơn Trương Nhị phu nhân, vội cười nói: 

- Về lúc này có vẻ quá sớm, e là có việc chậm trễ.

Vừa nói vừa ra hiệu cho vú hầy của mình.

Vú hầu hiểu ý, đến phòng kế toán cạnh phòng bếp.

Ngụy Đình Trân đang kiểm tra số đào sẽ được dâng trong thọ yến.

Vú hầu kia vội bẩm: 

- Thưa phu nhân, Tam phu nhân bảo tôi nhắn với phu nhân là giờ lành sắp tới, chỉ sợ không đợi được phu nhân Tế Ninh hầu.

Vì không phải tuổi chẵn, phủ Cảnh quốc công chỉ mời ba đời thân thích và một số nhà quyền quý thân thiết. Thọ yến làm trong một ngày, giờ lành vào buổi sáng. Thân thích trong nhà sẽ lần lượt dập đầu mừng thọ phu nhân Cảnh quốc công. Khách không phải thân thích như Đậu Chiêu sẽ ngồi một bên, chờ kết thúc thì bắt đầu khai tiệc. Khai tiệc mới đến là rất thất lễ.

Ngụy Đình Trân giận tím mặt, thầm mắng chửi Đậu Minh.

Đậu Minh làm vậy chẳng khác gì vả vào mặt nàng, không hề tôn trọng nàng.

Nhưng vú hầu của Trương Tam phu nhân vẫn đang ở đây, Ngụy Đình Trân không dám nổi đóa, cười nói: 

- Phủ Tề Ninh hầu hơi xa, có lẽ gặp vấn đề trên đường, ta sẽ phái người đi xem ngay.

Sau đó thưởng cho vú hầu kia bao tiền to nhất:

- Thay ta cảm tạ Tam phu nhân.

Vú hầu vui mừng khôn siết, Ngụy Đình Trân lại tức tới độ đau ngực.

May mà người phái đi có hồi âm ngay sau đó: "Tế Ninh hầu và phu nhân đã tới cổng rồi ạ."

Giờ đang đông người, vẫn nên chờ chuyện này qua đi rồi hỏi sau!

Ngụy Đình Trân gật đầu, vào nhà bếp nếm thử mấy món lát nữa sẽ dâng lên thọ yến.

Xe ngựa dừng trước cổng phủ Cảnh quốc công, sắc mặt Ngụy Đình Du và Đậu Minh đều không tốt.

Ngụy Đình Du dặn Đậu Minh:

- Lát nữa, nàng phải giúp tỷ tỷ tiếp đón khách, san sẻ gánh nặng với tỷ tỷ đấy!

Rối đi về phía sảnh chính ở ngoại viện,

Đậu Minh cười khẩy theo bóng Ngụy Đình Du, để a hoàn đỡ xuống xe, vào cửa thùy hoa của phủ Cảnh quốc công.

Phòng khách rực rỡ váy áo, nói cười thân thiết.

Nàng hành lễ với phu nhân Cảnh quốc công.

Phu nhân Cảnh quốc công vội nói: 

- Mau đứng lên! Mau đứng lên!

Đậu Minh mỉm cười đứng lên, thấy Đậu Chiêu đang ngồi trên ghế gấm bên cạnh phu nhân Cảnh quốc công.

Sao nàng ta lại ở đây?

Đậu Minh kinh ngạc.

Đậu Chiêu mỉm cười, gật đầu với nàng.

Đậu Minh sầm mặt.

Phu nhân Cảnh quốc công chỉ vào Đậu Chiêu

- Phu nhân xem ai đang bên cạnh ta này?

Mấy vị tiểu thư vẫn nói cười vui vẻ bình thường, nhưng những phu nhân ngồi quanh đều tròn mắt nhìn hai người.

Đậu Chiêu khẽ thở dài, lịch sự hỏi Đậu Minh.

Đậu Minh cũng không ngốc. Tuy khăn tay sắp bị vo thành dưa muối nhưng nàng vẫn thức thời khẽ gọi: "Tỷ tỷ".

Lập tức có người cười khen: 

- Đậu gia tìm cho hai vị tiểu thư nhà chồng tốt thật! Trưởng nữ được gả cho thế tử Anh quốc công, thứ nữ lại làm phu nhân Tề Ninh hầu. Một nhà hai phu nhân còn khó hơn một nhà ba tiến sĩ.

Mọi người cười ha hả.

Một người tiếp lời: 

- Hiếm có chính là Đậu Tứ tiểu thư. Nhà mẹ đẻ còn cho nàng ấy thêm trang đó.

Đậu Minh sửng sốt.

Thêm trang?

Cho Đậu Chiêu thêm trang?

Sao nàng lại không biết?

Đậu Minh hoang mang nhìn Đậu Chiêu, thấy Đậu Chiêu ngồi đó cười đùa: 

- Phụ thân thương con gái không có mẫu thân, muốn nhà chồng tôn trọng ta hơn thôi.

Đây là thừa nhận!

Mọi người trầm trồ.

Hình ảnh hai hòm ngân phiếu lúc Đậu Chiêu xuất giá vẫn hiện rõ trong đầu họ.

Trưởng công chúa Ninh Đức cười nói: 

- Mọi người không được nói lung tung đâu đấy! Lần trước, hai hòm ngân phiếu vừa ra khỏi cửa đã khiến người khác đỏ mắt làm liều. Nếu biết Thọ Cô có bao nhiêu sản nghiệp, chẳng phải lại sinh thêm giặc cướp liều mạng xông vào nhà?

Mọi người mồm năm miệng mười tỏ vẻ mình không phải loại nhiều chuyện, nhưng sau đó cứ dò hỏi Đậu Chiêu.

"Đậu đại nhân lại cho phu nhân ngân phiếu ư?"

"Đây là lần đầu tiên chúng tôi nghe chuyện này. Không lẽ Đậu đại nhân sợ lại có giặc cướp nhòm ngó nên mới giấu kín?"

"Vì sao không viết trên danh sách của hồi môn lúc xuất giá?"

"Chắc chắn là rất nhiều, sợ bị kẻ cướp biết."

Mọi người rất hứng thú với chủ đề này.

Có người trêu ghẹo Đậu Minh: 

- Nơi này vẫn còn một nhà giàu chưa nói gì đó!

Một người phụ họa:

- Đúng vậy! Đúng vậy! Phu nhân Tế Ninh hầu được bao nhiêu thêm trang?

Tay Đậu Minh run run, một lúc lâu sau mới ngăn được phẫn uất trong ngực, cười đáp: 

- Phụ thân yêu thương tỷ tỷ nhất. Tỷ tỷ có, tôi chưa chắc đã có. Phu nhân đừng trêu tôi, đi hỏi tỷ tỷ của tôi đi.

Nàng lại nhớ đến hai hòm ngân phiếu kia.

Ngụy Đình Trân bắt nàng về hỏi phụ thân. Tuy da mặt nàng không dày như thế nhưng vẫn canh cánh, quyết định phái người về hỏi, thế mới biết ngân phiến vốn chuẩn bị cho nàng... Nàng tức đến độ mấy ngày không ăn cơm, lại không dám nói với Ngụy Đình Du, sợ Ngụy Đình Du nghe xong sẽ hối hận vì cưới nàng.

Nhưng không ngờ rằng còn có chuyện đang đợi phía sau.

Phụ thân lại lén lút cho Đậu Chiêu thêm trang.

Nếu hôm nay không có người lỡ miệng hỏi, có phải phụ thân định giấu nàng cả đời?

Đậu Minh như bị hắt một gáo nước lạnh, lạnh đến mức rùng mình.

Bạn đang đọc truyện trên truyenvang.com