Nói chính xác cũng không hẳn là sạch sẽ thái quá, mà là không bao giờ đụng vào những cô gái không biết giữ chừng mực.
Cho nên hiện tại, khi tôi chẳng kiêng dè gì cả, trong mắt anh ta chắc cũng chẳng khác gì mấy người làm nghề đặc biệt kia.
Mặc dù thanh danh không tốt lắm, nhưng nếu có thể khiến anh ta hoàn toàn buông tay, vậy thì đáng giá.
Tối hôm đó, tôi hớn hở đi tìm Khương Triều Sinh, định nói với anh ấy vài câu, còn chưa đến dưới ký túc xá thì đã thấy anh ấy đang đánh nhau với người khác.
Một bên mắt anh ấy bầm tím, mũi chảy máu, cả hai đều không chiếm được lợi thế, coi như bất phân thắng bại.
Ánh mắt Khương Triều Sinh hung dữ như sói con, gườm gườm nhìn đối thủ, như thể thật sự muốn cắn c.h.ế.t người ta.
Tôi vất vả lắm mới kéo được hai người ra.
Nghiêm túc hỏi anh ấy: "Tại sao lại đánh nhau?"
Khương Triều Sinh mím môi, quay đầu đi không nói gì.
Tôi quay sang nhìn chàng trai đối diện.
Cậu ta gãi đầu, mở miệng mấy lần nhưng ngập ngừng không nói ra được, cuối cùng chỉ lí nhí.
"Con trai đánh nhau là chuyện thường thôi mà."
Nói rồi quay người bỏ chạy, nhanh như gió.
Tôi cau mày nhìn Khương Triều Sinh, thấy anh ấy vẫn cứng đầu không chịu mở miệng, tôi cũng không ép.
Tôi đi mua cồn sát trùng, quay lại giúp anh ấy xử lý vết thương đơn giản.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
"Mai mà vẫn không ổn, em đưa anh đi bệnh viện."
Tôi vừa đứng dậy dọn gạc bông thì bất ngờ bị anh ấy kéo nhẹ vạt áo.
Khương Triều Sinh do dự một chút, rồi đưa tay chỉ lên má.
Tôi hiểu ngay: "Là nói về vết sẹo trên mặt em?"
Anh ấy khẽ gật đầu: "Ban đầu không định nói, sợ em buồn…"
"Vậy sao bây giờ lại nói?"
Anh ấy dùng ngón tay vuốt nhẹ lòng bàn tay tôi, quay mặt đi, nhỏ giọng nói: "Vì không muốn giấu em."
Tay tôi khựng lại giữa chừng đang quấn băng, một lúc sau, tôi giả vờ như không có việc gì, véo nhẹ má anh ấy.
"Ngay cả em còn không để ý, anh quan tâm lời người ta làm gì chứ.”
Chuyển ngử bởi team Tuế Tuế
“Miệng là của họ, mình chỉ cần sống tốt phần mình thôi."
Nếu thật sự để tâm đến lời đàm tiếu, thì ở kiếp trước, khi còn bên cạnh Cố Du, tôi đã bị đám phu nhân nhà giàu đó dìm c.h.ế.t trong nước bọt từ lâu rồi.
"Vả lại, có sẹo cũng không ảnh hưởng đến sự xinh đẹp của em, dáng người em tốt như vậy, bọn họ nói thế chẳng qua là ghen tị thôi, đúng không nào?"
Tôi cúi người, áp sát má anh ấy, nhẹ nhàng hôn lên một cái.
"Đừng suy nghĩ nhiều nữa, cũng đừng vì em mà đánh nhau, em không muốn anh bị thương."