Cuộc Sống Làm Nông Của Tống Đàm

Chương 1353: Nghèo thật hay nghèo giả?



c.uối cùng, công việc giã ngải cứu và bạch ngải giao cho Kiều Kiều.

Hết cách , Trương Yến Bình mới giã mấy cái đổ mồ hôi ròng ròng, Tống Đàm sợ mồ hôi nhỏ cối đá, thấy ghê.

lúc Kiều Kiều học xong xuống lầu, lập tức xung phong nhận việc: “Để em! Em !”

Cậu nhóc thật lòng .

Không chỉ , mà còn mở livestream, kèm theo triết lý lao động chỉnh chu: “Dạo việc gì cho em cả, mấy bạn nhỏ của em lâu học kiến thức mới nào.”

“Vừa em dạy bọn họ bánh bạch ngải, đầu tháng là Thanh Minh , mấy bạn nhỏ thể đồ ăn !”

Câu ...

Thanh Minh mà đồ ăn, thì là “bạn nhỏ” của em, mà là “bạn già” lòng đất đó nhỉ?

con nít mà, lời ngây thơ vô tư. Thế nên tít mắt thả tay: “Em ngay là nhà thể thiếu Kiều Kiều mà, nào, em , canh livestream giúp em.”

Vừa liếc khắp sân, trong mắt như rõ hai chữ to tướng:

Thấy ! Đã bảo là việc đàng hoàng mà.

Thế nhưng Kiều Kiều đầy kỳ quái: “Anh Yến Bình, đừng học chị dỗ Đại Vương nữa, dỗ bằng chị .”

Trương Yến Bình: … đúng là nên mở miệng mà!

Anh uất ức đổi tài khoản, dựng giá đỡ livestream, tiện tay đặt tiêu đề thật kêu:

[Vào đây ăn cỏ]

Lục Xuyên theo phản xạ liếc , liếc tiếp lượng phòng tăng ào ào, lập tức trầm mặc.

Tống Đàm thì chẳng bận tâm, tiêu đề của Trương Yến Bình lúc nào chả bay bổng như ngựa trời, mà khán giả thích là , ăn cỏ thì ăn cỏ ! Bạch ngải với ngải cứu chẳng cũng là cỏ đó ?

Nhìn sang bình luận, quả nhiên một vùng đỏ rực huyên náo náo nhiệt.

[Đang bệnh gần c.h.ế.t bật dậy kinh hoàng, đầu tiên là chính !]

[Ăn cỏ? Ăn cỏ gì cơ? Có bán ? Ồ bán cũng mua nổi, vì thật sự đang ăn cỏ đây.]

[c.uối tháng , đồ ăn rõ ràng còn sang hơn cả streamer, là rong biển đó.]

[Cậu phía là cơm rong biển chua cay đó chứ? Sao cơm hộp mang là cái đó?!]

[Nếu đoán nhầm thì rong biển chua cay là loại trong tiệm tạp hóa, một tệ một gói.]

Trương Yến Bình sốc nặng!

Chuyện gì thế ? Mới vài ngày livestream thôi mà, cái đám trong phòng livestream từng hò hét giành mua hàng, giờ sống khổ sở đến ?!

Vậy thì…

“Kiều Kiều , các bạn nhỏ của em hình như hết tiền , mấy thứ như ngải cứu với diếp cá , là tạm thời đừng bán online nữa nhé?”

“Á?” Kiều Kiều rõ ràng căng thẳng: “Hết tiền thật ạ? Vậy thì thôi, các bạn nhỏ tiết kiệm, tiêu bậy , thì để cho chị gái của Tiểu Chu và nhà bọn họ ……”

Bình luận: [???!!!]

[Rốt c.uộc là mấy nào phá chuyện lớn của ông thế hả?!]

[Ôi trời, mấy nghèo thì nghèo, liên quan gì đến bảo bối của bọn ?! Sao bán nữa!]

[A a a a nghèo, lương mới phát còn tiêu, cho cơ hội !]

[Trà ngải cứu, diếp cá gì cũng , thích nhưng thích mua!]

[Kiều Kiều ! Nhìn ! tiền! thật sự tiền!]

[??? Cái quái gì đây? Ăn cỏ mà biến thành đại hội đa cấp hả? Sao giờ cầu xin để tiêu tiền?!]

Sự nghi hoặc của fan mới lập tức nhấn chìm trong biển bình luận, tiếp đó một hiệu ứng đặc biệt donate 1000 tệ màu sắc sặc sỡ đột nhiên hiện , kèm theo một câu phía đầy thê lương:

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

[ chỉ bừa thôi, tuy đang ăn rong biển chua cay thật, nhưng chỉ vì thèm miệng! tiền! Streamer đừng ngừng bán mà!]

Sau đó liên tục hiện lên một loạt tin donate, dù tiền lớn, một tệ, năm tệ, mười tệ, nhưng avatar thì, chẳng chính là mấy nãy kêu hết tiền đấy ?

Nhìn mức donate thì đúng là dư dả thật, nhưng…

[ nghèo là chuyện của , streamer bán hàng là chuyện của chúng !]

[Anh cứ bán , bán thì nghèo thật giả nghèo?]

[Mỗi tháng để dành một khoản riêng để giật hàng nhà Kiều Kiều đấy ai tin ?]

[ tin trong nhóm ai thật sự nghèo, giật hàng bán còn lời nữa là.]

[Cười c.h.ế.t! Biến thành đầu cơ đấy ? Lên án mạnh mẽ, nhưng đầu cơ ơi thêm với!]

Trương Yến Bình: … đúng là nên bình luận!

Quả nhiên vẫn học theo Kiều Kiều, thèm thì chẳng gì phiền não cả.

Đấy, “hự hự hự” cầm chày giã, từng cái từng cái nện cối đá kìa!

Trước tiên là giã bạch ngải rửa sạch, vì lúc Lục Xuyên hái kỹ càng nên chỉ cần nhặt ít lá lẫn và bụi bẩn là xong.

Cành lá non mềm chày giã mạnh giã xuống, nhanh chóng cối đá nhuộm thành màu xanh lục đậm đà.

Công việc đều đều như là điều Kiều Kiều thích, sức khỏe , ba phát năm càng giã càng sung. Trong livestream, chỉ thấy mớ lá non trong cối đá dễ dàng giã nát thành một đống lá nhão xanh biếc kèm theo nước, nhịn cảm thán:

[ là ăn cỏ thật đó.]

[Cười c.h.ế.t! Đại ca hắc đạo nhà đặt tên livestream bao giờ dối.]

[ thích ăn cỏ, nhưng cỏ ăn kiểu gì ?]

Thao Dang

c.uối cùng cũng hỏi trúng trọng tâm !

Trương Yến Bình lập tức tỉnh táo: “Cỏ ăn thế nào hả? Đơn giản! Lát nữa trộn với bột mì, thành bánh nướng thôi là xong…”

“Cút cút cút!” Ông chú Bảy mới trộn xong nhân, thể chịu nổi chuyện tay nghề nấu nướng của bôi nhọ thế ! Ông trừng mắt Trương Yến Bình, sang Kiều Kiều:

“Kiều Kiều, cháu xem món cho đúng?”

Kiều Kiều cũng bất đắc dĩ: “Ông chú Bảy, đừng phá nữa ạ! Thầy Tần dạy là giáo dục trẻ em kết hợp lý thuyết với thực hành, giờ cháu giảng thì các bạn nhỏ cũng chẳng học .”

[Tuyệt vời! Streamer xem trọng . Dù giảng, cũng học nổi.]

[Đầu bếp tài năng đang nắm c.h.ặ.t tay! Bài nè!]

[Lần giao bài tập ? Làm bài giỏi thể tích hoa đỏ đổi bánh ?]

[Cũng hỏi! thật sự bánh bạch ngải đó!]

[Ủa là ? Mọi xem livestream nhỏ dãi mà còn đa tài đa nghệ nữa ?]

Trương Yến Bình bình luận, rõ ràng thề là nữa. mà thì thấy rảnh rỗi quá, nên đành chuyên tâm .

Lúc hỏi: “Kiều Kiều, các bạn nhỏ hỏi là thể giao bài tập để tích hoa đỏ ? Anh xem nhóm bài tập, thấy mấy sắp tích đủ .”

Ba bông hoa đỏ đổi một phần đồ ăn, đối với nhà họ Tống thì chẳng đáng gì, nhưng đối với Kiều Kiều, đó là minh chứng cho thành tựu “thầy giáo gương mẫu” của !

Cậu lập tức gật đầu: “Ừm!”

Trương Yến Bình tiếp lời: “Thông báo một chút, bánh bạch ngải với bánh ngải cứu dùng cây trồng trong ruộng nhà nhé.”

“Tuy ngon, nhưng lượng hạn.”

“ mà, trứng gà, hẹ, thịt mỡ, tóp mỡ dùng nhân bên trong thì đều là đồ nhà cả!”

“Cho nên… ai nếm thử vị thịt heo nhà , cố gắng lên nhé! Bánh bạch ngải, bánh ngải cứu… hôm nay dạy mấy loại, mấy loại là bấy nhiêu bông hoa đỏ.”

Tới lúc đó, mấy cái bánh cũng như bún gạo, cho túi chân đóng miệng , vận chuyển đông lạnh là gửi .


Bạn đang đọc truyện trên truyenvang.com