Mọi người túm lại chào hỏi, rồi lập tức tiếp lời ông ta: “Hôm nay nhận được báo án từ làng Vân Kiều, nghe nói trong làng họ có một idol mạng triệu fan.”
Làng Vân Kiều?
Mặt ông Trưởng đồn co giật: “Cái làng của bà lão đó à?”
Ông ta không nói rõ là bà lão nào, nhưng ở vùng này mà khiến họ nhớ được tên thì thật sự không nhiều.
Công an Tiểu Trần cười hì hì: “Chính là cái làng đó, nhưng lần này không gặp. Mà ông Trưởng đồn, làng họ có một sinh viên đại học về quê khởi nghiệp, trong vòng một năm đã tạo ra một idol mạng triệu fan cho gia đình!”
Nói đến đây, vẻ mặt công an Tiểu Trần có chút phức tạp: “Nghe nói còn có liên hệ sâu xa với bên thủ đô, bên trên cử chuyên gia, còn sắp xếp cả bộ đội xuất ngũ… Mới chưa đầy một năm, người ta không vay đồng nào mà đã nhận thầu hơn 1000 mẫu đất của cả làng.”
Chậc…
Ông Trưởng đồn giật mình: “Cậu lại nghe tin vỉa hè ở đâu thế hả?”
“Rảnh rỗi thì đừng suốt ngày tám chuyện với mấy ông bà già trong làng nữa, mấy người đó cái gì cũng phóng đại lên gấp trăm lần. Tết năm ngoái, tôi đi chúc Tết, người ta còn hỏi tôi có phải cậu nào đó trong làng học đại học xong về mang theo mấy trăm triệu đầu tư xây nông trại…”
Nhớ lại dáng vẻ người ta lúc nói chuyện đó đầy tự tin, ông Trưởng đồn chỉ biết cạn lời.
Ai ngờ mới vừa tới, không nói đến mấy trăm triệu, nhưng người thì kéo được quan hệ tận thủ đô, còn có cả bộ đội xuất ngũ…
Chậc!
Đúng là rảnh quá không có việc gì làm.
“Còn cái gì mà idol mạng triệu fan… mấy cái làng vùng này có bí mật gì to tát chứ? Mà thật sự có idol mạng giỏi vậy, người trong vùng còn không truyền tai nhau đến tận trời à? Làm gì đến mức tụi mình chẳng nghe tí gió nào.”
Ông ta bỗng dừng lại: “Khoan, để tôi nhớ xem.”
c.uối năm ngoái, lãnh đạo huyện có đi họp ở trên, hình như từng nhắc đến cái gì mà “theo kịp thời đại, phát triển nông thôn kiểu mới… idol mạng dẫn dắt phát triển…”
Chậc!
Chẳng lẽ thật sự có thiệt?
Chủ đề này có hơi nguy hiểm rồi, địa bàn mình phụ trách mà xuất hiện một idol mạng có thể thúc đẩy kinh tế nông thôn, vậy mà cả ban lãnh đạo không ai hay biết…
Ông Trưởng đồn không dám nghĩ nữa, lập tức lái sang chuyện khác: “Vụ trong kia xử lý xong chưa?”
Công an Tiểu Trương vừa đi dạo quanh phòng bên cạnh, quay lại nói: “Đang hòa giải, chị Trần đang nói chuyện với họ, mà nói chứ, đây là lần đầu tiên mình nhận báo án vì flycam, xử lý thế nào giờ?”
Mọi người nhao nhao góp ý, nhưng sự chú ý vẫn dồn về phía idol mạng kia: “Cái người đó tên gì thế? Để tôi tra xem.”
“À…” Công an Tiểu Trần hơi do dự: “Nói nghiêm túc thì… khụ, trên nền tảng xx, là livestream [Ký Sự Điền Viên], streamer là… Kiều Kiều.”
“Thật sự có triệu fan, nhưng mà Kiều Kiều cậu ta…” Công an Tiểu Trần chỉ chỉ thái dương: “Tâm lý mới chỉ tầm sáu tuổi, sinh ra đã như vậy rồi.”
Mọi người: …???
Tất cả vừa sửng sốt vừa tò mò, lật đật lôi điện thoại ra tìm. Chẳng bao lâu đã vào được phòng livestream của cậu nhóc: “Còn có cả video phát lại nữa, má ơi! Bảo sao không cho người ta quay, cảnh trên núi sáng nay đẹp muốn xỉu!”
Lúc xem lại thì kéo thanh tua đi đâu cũng thấy toàn là khung cảnh tuyệt đẹp như tranh. Đúng là quá mức lung linh.
Bảo sao hai streamer kia, dù đã bị cảnh cáo vài lần vẫn không nỡ thu flycam về.
Công an Tiểu Trần chưa xem buổi livestream, lúc này mới móc điện thoại ra: “Biệt thự nhà họ xây đẹp lắm luôn! Hoàn toàn không phải kiểu nhà quê sến súa ở vùng mình, tường trắng ngói xám, thiết kế vừa đẹp vừa có gu.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
“Còn nội thất bên trong nữa, chắc chắn là thuê thiết kế rồi. Thẩm mỹ đỉnh thật! Cha tôi đang tính xây lại nhà, mà nếu xây được kiểu này thì tuyệt biết mấy!”
Công an Tiểu Trần lớn tuổi rồi, trong nhà cũng đang tính sửa nhà cũ để lo chuyện cưới vợ cho anh ta, chuyện này mọi người ai cũng biết, giờ nghe vậy liền tò mò bu lại hỏi:
“Nội thất kiểu gì thế?”
Ông Trưởng đồn cũng lặng lẽ xáp lại, con gái ông ta cũng sắp kết hôn, phải lo trang trí lại nhà ở thành phố.
Công an Tiểu Trần thấy mọi người đều dồn sự chú ý về phía mình, lúc này đắc ý mở album ảnh: “Nhìn nè! Tôi chụp đấy, ấy ấy ấy??”
Vừa mới mở ra thì điện thoại đã bị rút khỏi tay trong không trung.
Quay đầu lại, thấy ngay ông Trưởng đồn đang cầm điện thoại, nhìn chằm chằm vào ảnh chụp, vẻ mặt nghiêm túc hẳn lên.
Cả đám tức thì im re, chờ mãi không thấy ông ta nói gì, chỉ thấy ông ta phóng to rồi thu nhỏ ảnh lại, nheo mắt soi kỹ từng chi tiết.
Công an Tiểu Trần nhịn không được hỏi: “Sao thế? Có chỗ nào tôi chụp chưa rõ à? Vậy lúc nữa tôi đưa Chu Tân Vũ về thì tiện thể chụp thêm cái nữa?”
Anh ta còn định nói thêm, thì thấy Trưởng đồn nhẹ nhàng giơ tay làm động tác im lặng, sau đó tự mình móc điện thoại ra tra cứu cái gì đó, một lúc lâu sau mới thở hắt ra một hơi dài.
Mọi người nhìn ông ta, ánh mắt đầy mong chờ, muốn hóng hớt một chút tin tức.
Ai ngờ lời ông Trưởng đồn cứ lẩm bẩm trong miệng mãi, c.uối cùng chỉ thở dài một tiếng thật sâu:
“Bảo sao dạo này c.uống c.uồng làm đường, cải tạo đường điện… ngoài miệng thì kêu ngân sách eo hẹp, thế mà trong núi lại không hề lơ là chuyện xây dựng…”
Thì ra, những lời mọi người nói… đều là thật.
Chỉ mấy tấm ảnh tường nền cao thấp đan xen mà Tiểu Trần chụp vu vơ, có mấy người tuy ông ta, một Trưởng đồn công an nhỏ bé, không nhận ra, nhưng vị bí thư làng được đồn rằng có người “chống lưng” là Chúc Quân, thì anh ta lại có ấn tượng.
Chưa kể, còn có mấy vị lãnh đạo cấp tỉnh thường xuyên xuất hiện trong bài đăng của tài khoản chính phủ địa phương.
Và cả lãnh đạo trong thành phố của họ nữa.
Mấy người đó đứng ở đó, dáng vẻ nhẹ nhàng, nét mặt lại hiền hòa, đang chụp hình với một đôi vợ chồng quê mùa trông vừa rụt rè vừa phấn khởi, thậm chí còn chủ động nép sang hai bên…
Thao Dang
Lão Trương này cắm rễ ở vùng núi mấy chục năm, vậy mà không hề hay biết, trong các làng xung quanh lại có người và quan hệ lớn đến mức ấy?!
Nghĩ đến đây, mấy trăm triệu đầu tư, có khi là thật đấy. Cả chuyên gia từ thủ đô, cả lính xuất ngũ được điều tới…
Chẳng lẽ… là nhiệm vụ mật?
Là tại cấp bậc ông ta quá thấp, nên không đủ tư cách để biết?
Lại nghĩ đến năm ngoái vào dịp mùng 8 tháng Chạp, có tin đồn nói lãnh đạo cấp trên vi hành về vùng quê, khiến lãnh đạo huyện vội vã điều người đi điều tra, kết quả điều mãi không ra gì…
Giờ ngẫm lại, cái “không điều tra ra gì” này nghe nó… huyền bí thật đấy!
Chưa hết, lúc nhận văn bản từ trên, còn nghe phong thanh nói thành phố định trao danh hiệu “Đại sứ quảng bá nông nghiệp địa phương” cho một idol mạng trong vùng…
Chỉ là đầu năm quá nhiều việc, nên mới chỉ dừng ở mức đề xuất chứ chưa kịp triển khai…
Ông Trưởng đồn đứng đó trầm ngâm: là thực sự chưa kịp làm, hay là cấp trên cố tình muốn giữ kín?
Nghĩ tới nghĩ lui, vừa định thần lại là lập tức thúc giục Tiểu Trần:
“Cái người bảo vệ đó vẫn chưa hỏi xong à? Sao điều giải lâu thế?”
Ngừng lại một chút, ông ta nghiêm giọng nói tiếp: “Người ta mới là nạn nhân bị flycam xâm phạm quyền riêng tư, phải giải quyết cho nhanh, đừng tùy tiện làm lỡ việc của người ta!”