Cùng Bạn Thân Gả Vào Cùng Một Nhà

Chương 2



Nguyên Cảnh Tùy có nước da trắng nhợt, gương mặt lạnh lùng, quanh thân toát ra một khí chất u ám kỳ dị, nhưng vẫn không che giấu được vẻ phong nhã thanh tao.

Nhìn thế nào, vị Nguyên Cảnh Tùy có vẻ thư sinh yếu đuối này cũng chẳng hề giống với lời đồn về một kẻ đồ tể m.á.u lạnh, g.i.ế.c người không ghê tay.

Nàng nhìn kỹ vóc dáng gầy gò của người trước mặt, bất chợt cảm thấy có chút quen thuộc, sau một hồi đắn đo, nàng quyết định đánh liều một phen.

“Công tử nhận nhầm người rồi.”

Càng về sau, cổng thành càng thưa người, chẳng còn ai có thể che chắn cho họ. Nàng khẽ ho khan vài tiếng, ngầm ra hiệu cho Tống Niên.

Nàng lập tức đẩy mạnh Nguyên Cảnh Tùy vào dòng người. Nhưng trái với dự liệu của nàng, hắn tuy trông gầy yếu, tựa như gió thổi cũng bay, nhưng sức lực lại chẳng hề nhỏ chút nào.

Tính tình của hắn cũng thật khó lường, dám ngang nhiên kéo cả nàng cùng ngã vào đám đông hỗn loạn. Nếu không phải nàng phản ứng kịp thời, có lẽ đã bị người ta xéo nát.

Nguyên Cảnh Tùy ngã dưới làm đệm cho nàng, vậy mà chẳng hề tỏ ra tức giận, thậm chí còn ung dung mỉm cười với nàng.

Hắn ôm ghì lấy nàng, cúi đầu, khẽ nhéo lên gương mặt mà nàng đã cố tình bôi nhọ, lưu lại một vết tay rõ rệt. Rồi hắn nhìn khuôn mặt lấm lem như mèo của nàng mà bật cười thành tiếng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

“Thật thú vị. Ta sẽ sớm quay lại đón nàng.”

2

Nói rồi, hắn mạnh tay đẩy nàng ra khỏi đám đông. Nàng ngẩn người trong giây lát, rồi vội vàng tìm kiếm Tống Niên giữa biển người mênh mông.

Hai người vội vã tìm đến chiếc xe ngựa đã hẹn sẵn bên ngoài cổng thành.

Khi cỗ xe ngựa chầm chậm lăn bánh ra khỏi cổng thành, tâm trạng căng thẳng của hai người mới dần dịu lại.

Nhưng niềm vui ngắn chẳng tày gang, nàng vừa vén rèm định chia chút bánh cho phu xe, thì một mũi tên không biết từ đâu vun vút bay tới, găm phập miếng bánh vào thành xe.

Tống Niên từ trong xe hoảng hốt thét lên.

“Mau nhìn phía sau kìa.”

Nàng vội cúi thấp người nhìn ra sau, chỉ thấy một toán kỵ binh đang ung dung bám theo xe ngựa, không nhanh không chậm.

Kẻ dẫn đầu toán kỵ binh giương cung, nhắm thẳng, tựa hồ sắp sửa buông tên lần nữa.


Bạn đang đọc truyện trên truyenvang.com