Công Chúa Ngây Thơ

Chương 16



Mạn Chi tỷ cau mày hỏi ta:

“Cung nữ nói muội đợi ta ở ngự thư phòng, đến nơi lại bắt ta ngồi dưới cửa sổ. Muội rốt cuộc muốn làm gì?”

Ta cười ngượng ngùng — còn có thể làm gì? Tất nhiên là giúp vị huynh trưởng khiến người ta bận lòng kia theo đuổi thê tử rồi.

Ta nhẹ giọng khuyên bảo:

“Vừa rồi huynh trưởng ta thừa nhận trong lòng có tỷ, tỷ có nghe thấy không?”

Tỷ ấy đỏ mặt, nhưng vẫn cứng cổ đáp:

“Huynh ấy thích ta, thì ta nhất định phải chấp nhận sao?”

Ta khẽ lắc đầu:

“Tất nhiên là không.

Mạn Chi tỷ, người trong hoàng gia bọn ta, ngoài mặt thì vàng son lộng lẫy, nhưng thật ra lại nghèo vô cùng.

Vịt Bay Lạc Bầy

A huynh ta cả đời nghèo đến mức chỉ còn lại ta và a tỷ. Bây giờ khó khăn lắm mới có thêm một người là tỷ, nên ta muốn thay huynh ấy nói mấy lời.

Lần đầu gặp gỡ của hai người chẳng được tốt đẹp. Huynh ấy từng làm điều xấu, từng lừa gạt tỷ, là bởi khi ấy huynh ấy phải dốc hết sức chỉ để giữ mạng cho ta và a tỷ.

Nhưng tình cảm hôm nay của huynh ấy là thật. Huynh ấy là người của cung Bảo Tuấn chúng ta.

Người của cung Bảo Tuấn đều rất cố chấp. Đã yêu rồi, thì dù tỷ từng là người của Thái tử, thậm chí là của phụ hoàng, đời này huynh ấy cũng chỉ nhận một mình tỷ.”

Ta dừng một lát, nhìn thẳng tỷ ấy:

“Giờ ta cho tỷ lựa chọn. Nếu tỷ thực sự giận đến mức đời này chẳng muốn gặp lại huynh ấy, vậy ta sẽ giúp tỷ trốn khỏi đây, sống một cuộc đời tự do tự tại.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -

Tỷ ấy kinh ngạc ngẩng đầu:

“Muội thật sự dám làm thế sao?”

Ta mỉm cười:

“Ta nói rồi mà, huynh trưởng ta nghèo lắm, có một muội muội nên không nỡ động đến.”

Ta đã chắc chắn với quyết định của mình, còn tỷ ấy thì cúi đầu, nhẹ giọng hỏi:

“Nếu rời đi… sẽ chẳng thể gặp lại nữa sao?”

Ta gật đầu:

“Tất nhiên là không thể. Khi đó tỷ sẽ thành thân, sinh con cho người khác.

Mà huynh trưởng ta là hoàng đế, tỷ không sinh cho huynh ấy, thì huynh ấy phải tìm người khác, bằng không triều chính sẽ đại loạn.”

Lời ta vừa dứt, tỷ ấy liền giận dữ nhảy dựng lên:

“Tìm người khác sinh con? Hắn dám! Hắn mà dám tìm người khác sinh con!

Tiêu Thừa Kỳ, ngươi ra đây cho ta, rõ ràng mọi chuyện đi! Ngươi muốn tìm ai sinh con hả?”

Nhìn bóng lưng tỷ ấy giận đùng đùng đi tìm hoàng huynh, ta cảm thấy suốt đời này chắc chẳng thể hiểu nổi suy nghĩ của vị hoàng tẩu này.

Nhưng chuyện ấy cũng chẳng quan trọng. Là thê tử của a huynh ta, chỉ cần huynh ấy hiểu là đủ rồi.

Nghe nói đêm đó, đèn trong điện Càn Hoa cháy sáng đến tận khuya.

Sáng hôm sau, từ ngự thư phòng liền truyền ra một đạo thánh chỉ tuyển tú.

Người được tuyển, là nữ nhi một nhà tiểu phú thương ở vùng quê xa xôi, tên gọi: Triệu Mạn Chi.


Bạn đang đọc truyện trên truyenvang.com