Ngày tháng của a huynh yên ổn rồi, lại quay sang gây rối cho ta.
Huynh ấy giao cho ta một chuyện hoang đường — sai ta khắp thiên hạ tìm danh y, xem có ai có bản lĩnh khiến… huyết mạch của một hoạn quan có thể c.h.ế.t mà sống lại hay không.
Ta nghi huynh ấy bị lây cái đầu óc ngớ ngẩn của hoàng tẩu, nhưng không dám nói ra.
Dù ta không nói, a huynh cũng nhìn ra được từ nét mặt ta.
Huynh ấy lúng túng giải thích:
“Cái này gọi là lo xa. Trong ba huynh muội chúng ta, a tỷ thông minh nhất, bây giờ lại còn có binh quyền trong tay.
Nếu đời sau của ta không ra gì, mà con cháu a tỷ tạo phản, thì cũng vẫn là người của cung Bảo Tuấn ta. Đây gọi là ‘nước chảy ruộng nhà, chẳng chảy ruộng người’!”
Càng nói càng hoang đường, nhưng suy cho cùng cũng chỉ là một điều — huynh ấy nhớ a tỷ.
Vịt Bay Lạc Bầy
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -
Huynh ấy muốn a tỷ biết tâm ý của mình, muốn nàng có lẽ sẽ quay về.
Nhưng ta biết rõ, là không thể nữa rồi.
Kinh thành này lời ra tiếng vào quá nhiều, không hợp với a tỷ và Hứa Tòng.
Huống hồ a tỷ ta là kỳ nữ được ngoại tổ phụ dạy binh pháp, sao có thể bị trói chân nơi chốn chật hẹp này?
Còn ta thì sao…
Chỉ đành vất vả thêm chút, làm cánh chim hoà bình của hai người bọn họ.
Nửa năm ở bên a huynh, nửa năm ở bên a tỷ — làm một tiểu phế vật tự do, cũng không tệ vậy.