Công Chúa Ngây Thơ

Chương 15



A tỷ để lại một phong thư rồi âm thầm rời đi.

Đầu thư viết rất nghiêm khắc, trách a huynh vô tình, không biết nhớ nghĩa cũ.

Cuối thư chỉ có một câu:

“Ta mang Hứa Tòng ra trấn giữ biên cương. Dù sao đời này cũng chẳng thể sinh con, không ai có thể lợi dụng ta để mưu nghịch. Đệ cứ yên tâm mà ngồi vững ngai vàng.”

Ta cầm thánh chỉ phong a tỷ làm Đại tướng quân, đứng chờ trong ngự thư phòng, mặt dày đưa đến trước mặt a huynh:

“Mau đóng ấn đi, a tỷ còn đang đợi ở ngoài biên cương.”

A huynh tức giận, giơ tay hất thánh chỉ văng ra xa:

“Tỷ ấy không cần chúng ta nữa! Vì một tên thái giám mà bỏ cả huynh muội ruột thịt!”

Ta khẽ thở dài:

“Ca hận Hứa Tòng lắm đúng không? Nhìn thấy hắn là lại nhớ tới những ngày chúng ta phải cắn răng chịu nhục để sống sót?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -

A huynh lườm ta một cái, giọng lạnh băng:

“Muội không hận sao? Dù hiện giờ thế nào, khi ấy a tỷ cũng chẳng phải tự nguyện.”

Vịt Bay Lạc Bầy

Ta cúi người nhặt thánh chỉ, nhét lại vào tay huynh ấy:

“Ca nghĩ lệch rồi. Chuyện năm đó quan trọng gì nữa? Giờ a tỷ chọn hắn. Chỉ cần a tỷ muốn, chúng ta nên giúp. Giống như huynh với Mạn Chi tỷ vậy, ban đầu huynh đâu có tình cảm, giờ chẳng phải đã thật lòng rồi sao?”

Huynh ấy trầm ngâm nhìn thánh chỉ, cuối cùng cũng chán nản đóng ấn, rồi bực bội ném trả lại cho ta:

“Ta biết ngay ngai vàng này không phải thứ gì tốt lành! Ta mới ngồi lên, các người đã đồng loạt quay lưng! A tỷ là một, muội – con nhóc này – cũng là một! Lại còn dám giấu ta mà thả người! Nếu còn lần sau, xem ta có đánh muội không!”

Nổi nóng, tức là đã nghĩ thông. Trận mưa này, cuối cùng cũng tan rồi.

Ta lè lưỡi trêu:

“Lêu lêu~ Huynh không dám đánh muội đâu. Nếu có đánh, muội sẽ chạy đi mách a tỷ, bọn muội cùng nhau bỏ mặc huynh luôn!”

Nói rồi ta cười hì hì bỏ chạy, tiện thể kéo luôn cái kẻ ngốc đang núp ngoài cửa sổ nghe trộm theo.


Bạn đang đọc truyện trên truyenvang.com