Xuyên Thành Nữ Phụ Yếu Đuối

Chương 39



Hắn quay người lại nói: "An tiểu thư, công tử nhà ta chân không tiện, không bằng cô chờ tỳ nữ tới."

 

Kỳ thật A Thất cảm thấy, công tử tất nhiên không có khả năng đáp ứng An tiểu thư. Công tử là người lễ nghĩa nhất mà hắn từng gặp, chưa bao giờ tiếp xúc với nữ tử nào, càng miễn bàn tới vị An tiểu thư kiều man tùy hứng khiến người ta chán ghét này, dù nghe thấy yêu cầu cũng sẽ cự tuyệt.

 

Nhưng mà, cự tuyệt trong tưởng tượng vẫn không xuất hiện.

 

Sau một lúc im lặng, phía sau vang lên tiếng ục ục của xe lăn lăn.

 

A Thất có thể nghe tiếng xác định vị trí, biết xe lăn đang lăn về phía mép ao.

 

Ngay sau đó, trong không khí truyền đến một giọng nam trong trẻo ôn nhuận: "An tiểu thư...... hãy nắm tay ta."

 

A Thất không tiếng động trợn to mắt, không ngừng tự nhủ, nhất định là công tử tốt bụng.

 

Hắn lại không biết, phía bên kia mà hắn không nhìn thấy, thiếu nữ áo đỏ rũ mắt, ý cười khi thực hiện được ý đồ chợt lóe rồi biến mất.

 

Bờ rào chắn có chút cao, gần đến n.g.ự.c nàng, An Cửu thật sự không thể đi lên, mới muốn người tới kéo.

 

Nhưng rơi xuống nước...... vừa là thật vừa là giả.

 

Đôi tay ướt đẫm của thiếu nữ đỡ lan can, nửa người ngâm trong nước, da nàng vốn trắng nõn không tì vết, bị nước ao thấm vào như vậy, càng có vẻ trắng sáng như ngọc.

 

Mặt trắng tuyết, cổ trắng tuyết, cánh tay và đầu ngón tay trắng tuyết.

 

Nàng hơi ngẩng đầu lên, khuôn mặt kiều mỹ diễm lệ lộ dưới ánh mặt trời, bọt nước trong suốt chảy xuống từ tóc, dọc theo gương mặt hồng nhạt, cằm nhòn nhọn, lăn xuống cổ mảnh khảnh, lại tụ thành một vũng nước nhỏ ở hõm xương quai xanh trắng nõn.

 

Xuống chút nữa, là độ cung phồng lên...... Trước kia mặc xiêm y, nhưng cũng không biết nơi đó như thế......

 

Ánh mắt Bùi Tịch chợt lóe, đột nhiên tỉnh táo lại từ suy nghĩ vô tận!

 

Hắn suy nghĩ cái gì thế? Sao có thể bị nàng hấp dẫn chú ý chứ?

 

Chỉ là cái túi da nữ nhân trống rỗng mà thôi, trừ mặt không còn gì cả.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -

 

Quả nhiên, thấy động tác hắn chậm chạp, thiếu nữ lập tức không kiên nhẫn mở miệng: "Huynh người này sao lại chậm rì rì thế, giúp một chút không được sao? Chân huynh què chứ không phải tay!"

 

Lời nói khắc nghiệt, ánh mắt ghét bỏ.

 

Đầu ngón tay Bùi Tịch dùng sức, siết chặt nan quạt, sau đó lại chậm rãi buông ra, vươn tay về phía thiếu nữ với ánh mắt nghi ngờ.

 

Hắn lễ phép chuyển tầm mắt, xoay mặt sang một bên, phong độ nhẹ nhàng nói: "An tiểu thư, mạo phạm rồi."

 

Bàn tay nam nhân to rộng thon dài, tay nhỏ thiếu nữ trắng nõn non mềm đặt lên, lập tức liền bị nắm lấy.

 

Một lực mạnh mẽ đánh úp lại, An Cửu chỉ cảm thấy toàn bộ thân thể trong nháy mắt trở nên nhẹ nhàng, cũng không thấy hắn tích lực thế nào, đã kéo được nàng lên.

 

An Cửu cũng không biết, hắn thế nhưng có sức lực lớn như vậy, mặc dù ngồi trên xe lăn, cũng có thể dễ dàng kéo nàng từ trong nước lên.

 

Điều này không ổn.

 

Mắt thấy sắp phải lên bờ, An Cửu nghiêng người, đột nhiên lao về phía trước, cả người trực tiếp bổ nhào vào người Bùi Tịch.

 

Hắn muốn kéo nàng lên bờ, xe lăn vốn dựa vào lan can, đầu gối tựa vào rào chắn, nên đã bị hắn ngăn lại. Vốn dĩ nàng có thể chờ hắn thối lui, sau đó chậm rãi bám lan can bò dậy, nhưng An Cửu không tính như vậy.

 

Một mùi thơm nhàn nhạt xông vào mũi, cùng với hơi nước mát lạnh, chợt rơi xuống đầy cõi lòng của công tử bạch y.

 

Một đôi tay mềm mại vòng lấy cổ hắn, mà hắn cũng theo bản năng vươn tay, ôm lấy eo thiếu nữ.

 

Lòng bàn tay cách xiêm y mỏng, kề sát eo thiếu nữ, một cái nắm chặt này, thế nhưng tinh tế quá mức.

 

Bùi Tịch cố ý quay đầu đi, không nhìn thấy bộ dáng giờ phút này của nàng. Nhưng nháy mắt, trong đầu liền hiện lên hình ảnh tương ứng, eo thon gọn, cùng trước n.g.ự.c phồng lên của thiếu nữ, tạo thành một đường cong có thể nói là dị thường.

 

Trong lúc nhất thời, mặc dù là thần y nổi tiếng xa gần, nội tâm Bùi Tịch cũng không khỏi hiện lên vài phần không thể tưởng tượng.

 

Tỷ lệ như vậy, vẫn là người bình thường sao?

 

Ý niệm này hiện lên nháy mắt, hắn liền buông tay ra như bị bỏng, đầu ngón tay hơi cuộn.


Bạn đang đọc truyện trên truyenvang.com