Xuyên Thành Nữ Phụ Yếu Đuối

Chương 29



Tuy rằng biểu hiện tự tin, nhưng An Cửu vẫn rất sợ chết, ai biết nàng c.h.ế.t ở đây, còn có thể trở lại hiện đại hay không.

 

Đối với hiểu biết của nàng về hệ thống, rất có thể c.h.ế.t là c.h.ế.t luôn.

 

Một tay An Cửu nắm chặt một bình sứ nhỏ, trong lòng sẵn sàng đón quân địch. Đáng tiếc lãng phí không ít Nhuyễn Cân Tán vào việc giáo huấn mấy tên ngốc kia, hiện tại chỉ còn Hóa Công Tán và Mê Hồn Tán.

 

An Cửu theo chỉ dẫn của Chu Ngọc Như, tiến vào một phòng, thông qua tủ quần áo, chui vào một cái mật đạo.

 

Ngoài tủ quần áo, Chu Ngọc Như vẫn không giấu được lo lắng: "Thật sự không đợi sao?"

 

An Cửu lắc đầu: "Nếu đợi hắn sẽ chạy."

 

Chu Ngọc Như không yên tâm nói: "Vậy An tiểu thư cô đi đi, chờ hai vị đại hiệp kia tới, ta lập tức bảo họ đi tìm cô."

 

An Cửu cũng không quay đầu lại, chui vào mật đạo.

 

Vừa vào, nàng liền chấn động, trên tường mật đạo này thế nhưng được khảm từng viên dạ minh châu cực lớn, hào quang rực rỡ của minh châu, chiếu sáng cả con đường.

 

Chủ nhân Ám Trang rất có tiền, trong sách cũng không thấy nam nữ chính sau hành trình Ám Trang trở nên giàu có, vậy tiền nơi này bị ai lấy đi?

 

Trong lòng An Cửu mơ hồ có suy đoán.

 

Thực tế, khi nhìn thấy hộ vệ hắc y vừa rồi kia, nàng liền cảm thấy hắn ra tay rất giống sát thủ, dứt khoát lưu loát, mỗi chiêu thức đều lấy mạng người.

 

Tổ chức sát thủ nổi tiếng nhất giang hồ, tên là Ngàn Sát Các.

 

An Cửu thật cẩn thận dọc theo mật đạo đi về phía trước, một bên nhớ lại nội dung nguyên tác.

 

Trong sách đều viết trải nghiệm của nam nữ chính, vai phụ và người không quan trọng sẽ không miêu tả chi tiết. Mà khi nàng chân chính đi vào thế giới này, người nàng nhìn thấy không hề ít ỏi mấy dòng chữ, mà người có m.á.u có thịt, rất nhiều tình huống cũng tùy theo mà trở nên phức tạp.

 

Ám Trang có quan hệ với Ngàn Sát Các hay không? Vị phía sau màn kia là chủ thật sự, hay là bị người khác đẩy ra làm kẻ c.h.ế.t thay?

 

Còn có Hạ Tử Kình nhận lệnh treo thưởng, là trùng hợp hay là bị người khác dẫn dắt?

 

An Cửu không rõ lắm, nàng mơ hồ cảm giác sau lưng có một bàn tay to vô hình, ở trong tối khống chế hết thảy.

 

Mà chủ nhân bàn tay kia......

 

"Ai?!"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -

 

Tiếng quát khẽ đánh gãy suy nghĩ của An Cửu, nàng bỗng nhiên giương mắt nhìn lại, chỉ thấy phía trước xuất hiện hai hắc y nhân, thấy hành động của nàng lén lút, nhanh chóng đánh về hướng nàng.

 

Tim An Cửu kinh hoàng, không vội ra tay, chờ bọn họ bổ nhào đến trước mặt, mới ngừng thở nhanh chóng giơ tay lên, nháy mắt một mảng bột phấn bay trong không khí.

 

"Cẩn thận!" Một người hét lên, nhưng khoảng cách quá gần nên tránh không kịp, lời vừa dứt, hai người nặng nề ngã xuống đất.

 

Gánh nặng trong lòng An Cửu được rũ bỏ, che miệng mũi nhanh chóng chạy qua khu vực khác, lúc này mới thở ra một hơi.

 

Đừng nói, Mê Hồn Tán này thật đúng là rất lợi hại, không hổ là do thần y tạo ra.

 

Theo Chu Ngọc Như nói, hắc lâu ở phía dưới hồng lâu, khoảng cách không xa, An Cửu theo mật đạo đi không lâu, đã gặp được ba bốn đợt người, mỗi lần đều không kịp phòng ngừa bị nàng dùng thuốc hạ gục.

 

Trong lúc đó rắn nhỏ ở cổ tay An Cửu bị kinh động, khi có người lao tới liền muốn cắn, An Cửu vội vàng trấn an nó.

 

Giờ vẫn là mùa xuân, rắn nhỏ ngày thường lười nhúc nhích, nhưng một khi nàng gặp nguy hiểm, mặc dù ngủ cũng muốn tỉnh lại bảo vệ nàng.

 

Chẳng sợ người, An Cửu cũng cảm thấy một tia ấm áp.

 

Dọc theo đường đi hữu kinh vô hiểm*, bình thuốc bột sứ cũng nhanh chóng bị tiêu hao.

 

* Hữu kinh vô hiểm: Có vẻ ly kỳ nhưng không có nguy hiểm. Quá trình được mô tả diễn ra trong hoàn cảnh khắc nghiệt nhưng cuối cùng đã đạt được kết quả như mong đợi.

 

Đi ra khỏi mật đạo, khi vào khu vực hắc lâu, Mê Hồn Tán rất nhanh đã dùng hết.

 

An Cửu vừa ra khỏi mật đạo liền xuất hiện một hang động ngầm, đứng ở cửa hang động có mấy chục hắc y nhân, mỗi người ăn mặc khí chất đều giống vị sát thủ hộ vệ ở hồng lâu kia, một thân hắc y, trên mặt thủ sẵn mặt nạ nửa mặt màu bạc, che khuất nửa khuôn mặt.

 

Nhiều sát thủ như vậy!?

 

An Cửu trừng lớn mắt, sắc mặt kinh hãi.

 

"Ta còn cho là ai xông vào Ám Trang của ta, hoá ra là một tiểu mỹ nhân."

 

Một người đàn ông trong bóng tối bước ra, hắn một bộ cẩm y tơ lụa, thân hình to béo, trên mặt không đeo mặt nạ, một mặt bóng loáng lộ rõ dưới ánh sáng của dạ minh châu, tươi cười mang theo hứng thú dạt dào.

 

An Cửu lui về phía sau vài bước, ra vẻ can đảm kêu: "Ngươi chính là lâu chủ Ám Trang?"

 

Nam nhân trung niên sờ sờ chòm râu trên môi, cười tủm tỉm nói: "Không sai, ta đúng là lâu chủ. Tiểu mỹ nhân, cô là ai?"

 

Quả nhiên, lâu chủ Ám Trang không phải người võ lâm, từ hình tượng xem ra, hắn giống phú thương hoặc là quan lại hơn, đầy bụng ruột già ngu xuẩn đến cực điểm.


Bạn đang đọc truyện trên truyenvang.com