Người anh em này còn chưa hỏi gì đã nghe thấy tiếng xe bên ngoài, vài người vừa cười vừa đi vào: "Chị dâu với anh Phó đã bao giờ đấu xem kỹ thuật của ai giỏi hơn chưa?"
"Kỹ thuật lái xe thì chị không biết mấy năm nay anh Phó của các cậu tiến bộ tới trình độ nào rồi, nhưng chị đây sửa xe giỏi hơn anh ấy." Tần Du cực kỳ đắc ý.
Làm người ấy à, phải biết khiêm tốn, đừng đắc ý quá! Các tổ kỹ thuật trên đường biết cô sửa xe nhanh, năng lực cứu hộ mạnh. Để cả hai người giỏi ở tổ bọn họ mà được à? Cũng mặc kệ hai người có phải vợ chồng hay không, dám điều Tần Du đi một khu thung lũng trên núi cách nơi này ba trăm cây số, thậm chí còn nói: "Ngưu Lang Chức Nữ cả năm mới có thể gặp nhau một lần, hai người một tháng gặp một lần đã tốt lắm rồi!"
Năm 1940. nước Anh vì muốn bảo vệ thuộc địa an toàn bọn họ, bị Nhật Bản bức ép đóng cửa con đường Miến Điện - Vân Nam. Các thợ máy bình thường ngày đêm bận rộn lập tức nhàn rỗi hẳn, mà sau đó càng tuyệt vọng hơn.
Tần Du tổ chức mọi người học tập kỹ năng sửa chữa ô tô. Cô cũng nghi ngờ sau này mình có thể đi mở một cửa hàng Phương Đông mới, dẫn theo Ni Nhi. Bọn họ có thể làm sửa chữa, trang điểm, làm tóc, thậm chí là nấu nướng cũng được.
Nhưng trạng thái tuyệt vọng ấy không liên tục lâu lắm, Anh Quốc thỏa hiệp cũng không đổi được bao nhiêu cơ hội thở dốc. Ngay khi Nhật bản công chiếm Đông Dương thuộc Pháp, mục tiêu kế tiếp chính là thuộc địa Miến Điện của Anh. Mà một khi Miến Điện rơi vào tay giặc, bước tiếp theo sẽ uy h.i.ế.p tới thuộc địa lớn nhất, quan trọng nhất của nước Anh - Ấn Độ. Tháng mười, quốc lộ Vân Nam - Miến Điện dừng hoạt động ba tháng đã lưu thông trở lại.
Áp lực vận tải càng nặng nề, hơn nữa hiện tại Nhật Bản đã tới biên giới Miến Điện, dọc con đường lửa đạn tàn sát bừa bãi. Lúc này đừng nói một tháng gặp một lần, có khi gặp được cũng chỉ là hai vợ chồng ôm nhau một cái, để anh hôn trán cô một cái, sau đó ai làm nhiệm vụ của người nấy.
Đường cái Miến Điện - Vân Nam rốt cuộc nghênh đón không quân Mỹ, có đội Phi Hổ bảo vệ trên không trung, lửa đạn không còn kịch liệt như vậy nữa. Năm 1941. Tần Du nhận được lá thư vất vả lắm mới đến nơi của Tống Thư Ngạn. Anh ấy đã dùng sạch tiền, ở lại trong nước cũng không giúp được gì nhiều, đi nước Mỹ trước một bước.
Nhật Bản đánh lén Trân Châu cảng, quân viễn chinh Trung Quốc được Tần Du đưa dọc con đường này đi Miến Điện tác chiến cũng nghênh đón quân Nhật điên cuồng oanh tạc. Lúc này tử vong chỉ là một con số, cũng là t.h.i t.h.ể trôi trên Nộ Giang. Mỗi ngày còn sống chính là may mắn. Mãi cho tới năm 1942. quan Nhật chiếm được Miến Điện, con đường này hoàn toàn bị chặt đứt.
Phó Gia Thụ ôm tro cốt Lý Kế Tông, dẫn Tần Du mượn đường Ấn Độ đi nước Mỹ, bọn họ trằn trọc đến phố người Hoa ở Calcutta tìm được người nhà Lý Kế Tông, giao tro cốt tận tay cha mẹ cậu ta. Bất kể là Trung Quốc hay Ấn Độ, tư tưởng con trai nối dõi tông đường là thâm căn cố đế. Nhà họ Lý ở Ấn Độ coi như kẻ có tiền, Kế Tông có ba cô chị, chỉ có mình cậu là con trai. Mẹ cậu ôm bình tro cốt khóc đến ngất đi.
Lý Kế Tông sinh ra ở Calcutta, trước khi đi con đường Vân Nam - Miến Điện còn chưa đặt chân tới Trung Quốc bao giờ. Chỉ là cậu ta nghe cha mẹ nói bọn họ từ Phúc Kiến xuống Nam Dương, sau đó sang Ấn Độ làm ăn. Cậu ta thích ô tô, lén học lái xe, thậm chí người nhà cũng không biết cậu ta biết lái xe, đi ghi danh vận tải con đường Vân Nam - Miến Điện.
"Đừng khóc, đàn ông da ngựa bọc thây về!" Cha của Lý Kế Tông rưng rưng nói với vợ mình.
Phó Gia Thụ học được cách gọi tên Ấn Độ của Lý Kế Tông từ chỗ cha cậu ta.
Đời trước, bởi vì công ty của Tần Du muốn lập nhà máy ở đây, nên cô có biết nơi này. Thời đại này có khoảng mấy trăm nghìn người Hoa định cư tại đây, nhưng sau khi một loạt sự kiện xảy ra, người Hoa ở đây có thể đi đều đi, thế nên đời trước tới chỗ cô khảo sát còn chưa đầy hai nghìn người.
Tần Du để lại phương thức liên lạc cho bọn họ, hy vọng thời gian tới có thể giúp bọn họ.
Hai người đến New York, nước Mỹ. Đừng nói hai người con không nhận ra bọn họ, mọi người trong nhà cũng sắp không nhận ra bọn họ tới nơi. Công tử nhã nhặn và tiểu thư xinh đẹp năm nào lúc này là da ngăm đen, vóc người gầy gò đứng trước mặt mọi người. Chẳng qua là hai người cũng sắp không nhận ra mẹ mình. Vài năm không gặp, Phó thái thái ngồi xe lăn, gầy tới mức không còn chút thịt nào trên người.
Phó Gia Ninh đứng sau lưng bà khóc nói: "Anh, chị dâu, nếu hai người còn không về thì sẽ không được gặp mẹ nữa!"
Hai người về chưa đầy hai tháng, mẹ dặn bọn họ: "Mang tro cốt của mẹ về Thượng Hải, rải xuống sông Hoàng Phổ, để mẹ và cha các con chôn cùng một chỗ."
Mẹ vĩnh viễn nhắm lại hai mắt.
Mấy năm nay Ni Nhi học thiết kế thời trang bài bản, còn làm trợ thủ cho một nhà thiết kế nổi tiếng của Pháp.
Sau khi Tống Thư Ngạn trở về lập tức mở một công ty thời trang. Trong thời gian Châu Âu chiến tranh, triển lãm thời trang Paris và Milan đều ngừng làm việc, triển lãm thời trang New York lại trở nên sinh động. Thương hiệu mang tên ANNE WU nổi bật lên trên sàn diễn tuần lễ thời trang New York, nét vẽ mang đậm chất phương Đông của cô ấy hòa vào thiết kế trang phục, tạo thành phong cách độc đáo riêng.
Phó Gia Ninh ở lại New York, là chủ lực của Delta ở nước Mỹ. Tần Du và Phó Gia Thụ dẫn các con trở lại Detroit. Khác với Detroit tràn ngập nguy hiểm ở thế kỷ hai mươi mốt, thời gian này chính là lúc Detroit phát triển nhất.
Vài năm không gặp, phân xưởng Oka đã phát triển lớn gấp mấy lần, hơn nữa còn đầu tư mua một mảnh đất rất lớn, tiếp tục khuếch trương sản xuất. Hiện tại trong phân xưởng đang ráp xe tăng, sản xuất bộ phận máy bay. Những xe tăng và máy bay này sẽ được cuồn cuộn đưa về chiến trường châu Âu và châu Á.
Tần Du gặp Tiểu Cường trong bộ phận thiết kế, sau khi cậu nhóc tốt nghiệp nghiên cứu sinh thì vào Oka làm, trở thành nhân viên thiết kế của Oka.
Kiều Hi quản lý Oka rất khá, Tần Du cũng rời đi quá lâu, dứt khoát vào tay từ phương diện kỹ thuật. Đây cũng là điều Kiều Hi mong đợi nhất.
Cha mẹ Phó Gia Thụ yêu anh cả đời, cũng cho anh một đời tự do. Khi còn trẻ, Phó Gia Thụ thích gì làm nấy, lúc này một lòng chỉ nhớ mong Hưng Hoa của cha. Ý nghĩa của Hưng Hoa là chấn hưng Hoa Hạ, huống chi Hưng Hoa liên kết với Delta và Minh Thái đầu tư cho ô tô Oka, hiện tại coi như kiếm được đầy bồn đầy bát. So với cha mình dùng năm trăm lượng bạc gây dựng Hưng Hoa, anh đã dễ dàng hơn từ lúc bắt đầu.
DTV
Chiến tranh còn đang tiếp diễn, ở nước Mỹ đương nhiên có thể thấy được tình huống chiến trường Trung Quốc, càng nhiều hơn là tin tức từ chiến trường Châu Âu. Có lẽ tin Nhật Bản đột phá điểm mấu chốt của con người, không ngừng oanh tạc khu vực bình dân Trung Quốc khiến cho Đức cũng lộ ra bộ mặt thật. Sau lần oanh tạc quán rượu London tháng tám năm 1940. London, Berlin đều chịu ném b.o.m không nhẹ, b.o.m nổ sẽ xảy ra trên đầu bất cứ bình dân nào, thậm chí xuất hiện hơn nghìn máy bay cùng nhau hành động, hợp thành đội ngũ máy bay ném b.o.m kéo dài không dứt, nổ cho cả thành phố bầy nhầy, nát bươm.
Tình huống dội b.o.m như vậy không ngừng thăng cấp, các nhà xưởng nhận được đơn đặt hàng không ngừng, khiến cho cuộc sống Detroit phồn vinh mà tốt đẹp, các quán bar, nhà khiêu vũ, rạp chiếu phim đều chật chội người.