Từ khi Đức xâm lược Ba Lan, chiến trường Châu Âu bùng nổ, chiến sự ngày càng thăng cấp. Nước Mỹ không bị cuộc chiến lan tới trở thành mảnh đất sản xuất quân nhu lớn nhất. Mà giờ khắc này, toàn bộ nhà xưởng liên quan đến ô tô lớn nhỏ tại thị trấn quan trọng của Detroit đều nhận được đơn đặt hàng quân nhu, tuân theo quốc gia điều phối tuyến sinh sản vỏ xe, ngừng sản xuất xe con, bắt đầu chuyển sang sản xuất máy bay, xe tăng và xe vận tải. Kiều Hi cũng không cách nào sản xuất thêm linh kiện ô tô xuất khẩu cho Tần Du nữa. Tháng 2 năm 1940. một nhóm linh kiện cuối cùng đến cảng, Tần Du dứt khoát gia tăng lắp ráp nhóm ô tô cuối cùng, sau đó cho công nhân tháo dỡ nhà xưởng.
Cô đi tìm người liên lạc Hoa Kiều ở Nam Dương là ông Lâm, mời đối phương hỗ trợ mượn danh nghĩa Hoa kiều Nam Dương để cô vận chuyển xe và người tới Tây Bắc.
Hiện tại tài chính lớn nhất duy trì kháng chiến chính là Hoa kiều ở nước ngoài, Nam Dương càng là quan trọng nhất. Tuy cấp trên không muốn cũng chỉ có thể đồng ý.
Tần Du sâu sắc hoài nghi, nếu cô có thể xuyên trở lại thế kỷ hai mươi mốt sẽ chuyển sang nghề phụ viết văn, còn viết truyện thái giám, thậm chí là thái giám có mùi ngải cứu. Chồng cô chỉ sợ cô mang thai vào thời điểm này, thế nên còn chẳng dám cọ cọ không tiến vào. Xùy xùy! Sao lại liên tưởng đến thái giám rồi?
Thôi thôi, đừng yêu cầu nhiều quá, tốt xấu còn có thể ngủ chung với chồng mình, chờ sau này an toàn lại trướng hồng nến đỏ, mây mưa thất thường cũng không muộn. Nếu thật mang thai lúc này sẽ ảnh hưởng tốc độ chạy trốn, ôm lấy cơ thể gầy không còn mấy thịt của anh đã đủ hài lòng rồi, sau này nuôi trở lại là được.
Tần Du đưa công nhân và máy móc Hưng Hoa đến địa điểm cần tới, sau này xưởng ô tô Hưng Hoa sẽ sản xuất ô tô hay cái gì khác đã không quan trọng nữa, còn tên là Hưng Hoa không cũng không quan trọng. Chỉ cần các công nhân chiến đấu cùng cô nhiều năm như thế bình an, những nhân viên kỹ thuật, nhân viên quản lý ấy sau này còn có thể gặp lại nhau là đã đủ rồi!
Sau khi Tần Du từ biệt Thiểm Bắc giữ lại, Pháp bị Đức thâu tóm trong nháy mắt, Đông Dương thuộc Pháp cũng rơi vào tay Nhật Bản đồng minh của Đức. Tuyến đường sắt Miến - Việt đã mất, con đường Vân Nam - Miến Điện là nơi duy nhất có thể vận chuyển vật tư từ cửa khẩu Nam Bộ vào Trung quốc. Hiện tại, tác dụng duy nhất còn lại của tài xế lão làng như cô chính là kỹ năng lái xe và bản lĩnh sửa xe của mình.
Tài xế lão làng quay về đường Vân Nam - Miến Điện báo danh, chung đội với chồng. Người xung quanh ai nấy gọi cô là chị dâu, cực kỳ chăm sóc cô, nhất là khi cô còn mang theo một đống gia vị Nam Dương. Cô làm gà sa tế, gà cà ri cốt dừa cho mọi người ăn. Đám đàn ông Nam Dương ăn được vị quê nhà, đàn ông bản xứ nếm thử đồ ăn mới.
Mãi đến khoảng mười ngày sau, một chiếc xe chở hàng gặp nạn ở đoạn đường của bọn họ. Tính đến nay thì gặp tình huống nguy hiểm như thế cũng chỉ có Phó Gia Thụ mới trải nghiệm một lần. Lúc này Phó Gia Thụ không ở đây, bọn họ gọi điện đàm kêu "anh Phó."
Anh Phó bảo là tìm chị dâu.
Chị dâu? Tìm chị dâu làm gì? Làm cơm gà cà ri tiễn mấy anh em bị kẹt lên đường à?
Chị dâu vừa nghe thì giao xẻng xào đồ ăn cho cậu ta: "Xem cá cho chị, lát nữa anh Phó của cậu về ăn đấy."
DTV
Người anh em này cầm xẻng xào đồ ăn nhìn chị dâu nhảy lên một chiếc xe việt dã, phóng vèo đi như bay.
Ngửi được mùi cá, người anh em này quyết định trông nồi cá này trước đã, vừa mở vung đã ngửi được mùi thơm nồng, có nên thêm một khúc củi không nhỉ? Đang lúc cậu ta do dự, chị dâu đã vào cửa, nhận xẻng xào đồ ăn: "Lửa hơi nhỏ rồi, thêm cho chị khúc củi."