Phó Ưng Phủ trò chuyện cùng các khách mời khác nhưng ngày càng mất tập trung, đặc biệt là khi thấy Vinh Nhung và bác sĩ Du đứng trong vườn vừa cười vừa nói chuyện gì đó, ánh mắt anh lập tức trầm xuống…
Những khán giả theo dõi anh nhận ra điều này, tưởng rằng lại sắp có một màn đối đầu kịch tính, liền hào hứng bình luận:
[Lên đi tổng giám đốc Phó, tôi thích xem cảnh tranh giành đây!]
Nhưng lần này, mong muốn của họ không thành. Phó Ưng Phủ chỉ nhấc chén trà Vinh Nhung rót cho mình lên, uống một ngụm mà không làm gì khác.
[? Tổng giám đốc Phó lại không qua đó à…]
[Tại sao >o<]
Fan CP “Vinh Hoa Phú Quý” (Vinh Nhung x Phó Ưng Phủ) thấp thỏm lo lắng, trong khi fan CP “Kiều - Hàn” thì lại vui sướng như ngày lễ hội:
[Kiều - Hàn ngọt quá đi mà >///<☆]
[Hehe, Hàn thiếu nhìn Kiều Kiều đến ngẩn người luôn kìa.]
Nhưng ngay sau đó, nhân viên tiệm suối nước nóng vào gọi Ôn Thức Kiều đi, fan CP mới phát hiện Hàn Lệ vẫn nhìn chằm chằm vào chỗ trống mà Ôn Thức Kiều vừa ngồi.
[?? Hàn thiếu anh làm gì vậy, Kiều Kiều đi rồi mà còn thất thần cái gì.]
Những khán giả xem livestream tối qua phân tích:
[Có lẽ vì hôm qua Kiều Kiều đuổi Hàn thiếu ra khỏi rạp chiếu phim, bây giờ anh ta vẫn còn giận đây mà.]
[Đau lòng quá… Khi nào mới chịu làm hòa đây.]
Nhưng cũng có người đưa ra ý kiến khác:
[Ơ… có khi nào Hàn thiếu không nhìn Kiều Kiều, mà là đang nhìn xuyên qua cậu ta để thấy Nhung Nhung trong vườn không?]
[??? Không thể nào, hai người này không phải lúc nào cũng đối đầu nhau à?]
Không ai ngờ rằng, người bị ảnh hưởng nhiều nhất sau khi Ôn Thức Kiều rời đi lại không phải Hàn Lệ, mà là Trần Lâm Tắc Hủ. Sở Viễn Trạch vẫn ổn, nhưng Phó Ưng Phủ và Hàn Lệ đều không phải kiểu người dễ trò chuyện, còn Tiết ảnh đế thì đã từ chối cậu ta trước đó, nên giờ có cố tiếp cận cũng không ổn lắm.
Vì vậy, chẳng biết từ lúc nào, cuộc trò chuyện dần dần lắng xuống…
Trần Lâm Tắc Hủ dứt khoát làm như những người khác, nhìn về phía khu vườn. Nhìn Vinh Nhung đang cười nói với bác sĩ Du trong vườn, cậu ta lại nhớ đến khoảnh khắc khi nãy, khi cậu mỉm cười đưa trà cho mình, ánh mắt đầy mong đợi như đang khẩn cầu điều gì đó.
Cậu ta không khỏi nghĩ: Nếu sau này, mỗi lần quay xong show hoặc biểu diễn xong có thể trở về nhà với hình ảnh này, thì chắc chắn sẽ rất hạnh phúc.
Hơn nữa, Vinh Nhung có năng khiếu nhảy múa và ca hát, sau này nếu ở bên nhau, hai người cũng có thể cùng tham gia công việc.
Trần Lâm Tắc Hủ càng nghĩ càng muốn chuyển mục tiêu. Dù sao thì cậu ta cũng đã bị Tiết ảnh đế từ chối mấy ngày nay rồi, đổi hướng cũng là chuyện bình thường.
Nhưng mà, Ôn Thức Kiều, Lê Hoài An, bác sĩ Du và cả Phó Ưng Phủ dường như đều thích Vinh Nhung. Nếu cậu ta chuyển mục tiêu theo đuổi Vinh Nhung mà không thành, vậy thì chẳng khác nào biến thành kẻ theo đuôi không biết tự lượng sức.
Khó quá…
[Tắc Hủ đang nghĩ gì thế?]
[Chắc là về Tiết ảnh đế rồi, haiz… sao Tiết ảnh đế lại không thích Tắc Hủ chứ? Đau lòng quá.]
[Sao ai cũng im lặng hết vậy?]
Khán giả trong phòng livestream của họ thấy mọi người đờ ra một lúc thì bắt đầu cảm thấy nhàm chán. Vì Ôn Thức Kiều và Lê Hoài An không mang theo quay phim ra ngoài, nên phần lớn khán giả đều chuyển sang xem phòng livestream của Vinh Nhung và bác sĩ Du.
Kết quả là… họ nhìn thấy hai người đang ăn kẹo mút, trò chuyện về phương pháp học tập.
[Tại sao lại bàn chuyện học hành trong một chương trình hẹn hò thế này?_?]
Những khán giả từ siêu thoại chương trình chạy sang có chút bối rối:
[Ơ… tôi vừa thấy trên Weibo có nói đến suối nước nóng? Nhảy múa? Thật lòng hay Thử thách?? Rốt cuộc xem những cái đó ở livestream nào vậy?]
[Haha, kết thúc lâu rồi.]
Trong khi đó, Ôn Thức Kiều nghe nhân viên nói bạn của mình đến, định ra chào hỏi một chút, nhưng giữa đường lại tình cờ gặp Lê Hoài An đang cầm dụng cụ vẽ quay về.
Kể từ sau màn tranh luận trong phần hỏi đáp hẹn hò bằng thẻ bài, Lê Hoài An có chút ngại khi tiếp xúc với Ôn Thức Kiều. Cậu ấy chỉ định chào hỏi đơn giản rồi tiếp tục quay về phòng trà.
Ôn Thức Kiều mỉm cười hỏi chuyện: “Hoài An, cậu cầm dụng cụ vẽ, là để hoàn thành nhiệm vụ của khu bình luận sao?”
Lê Hoài An gật đầu: “Ừ.”
“Tốt lắm, vậy đi đi.”
Thấy Ôn Thức Kiều hoàn toàn không để tâm, Lê Hoài An ngược lại cảm thấy có gì đó không đúng, thử thăm dò: “Cậu đã hoàn thành nhiệm vụ chưa?” Nhưng vừa hỏi xong, cậu ấy liền nhớ đến việc Ôn Thức Kiều từng nói ở suối nước nóng rằng nhiệm vụ của mình là “dùng tay chạm vào ngón tay người khác”, bèn lập tức nói: “Xin lỗi, hình như cậu đã nói rồi.”
“Không sao.” Ôn Thức Kiều có chút ngượng ngùng nói: “Thật ra người nên xin lỗi là tôi. Khi đó vì Vinh Nhung ngại ngùng nên tôi không nói thật. Thực tế, nhiệm vụ đó được hoàn thành bằng kiểu chào hôn má của Hà Lan.”
Nghe thấy cụm từ “chào hôn má kiểu Hà Lan”, sắc mặt Lê Hoài An thay đổi.
Ôn Thức Kiều như không để ý đến phản ứng của cậu ấy, lịch sự chào tạm biệt: “Tôi có chút việc cần xử lý, lát nữa gặp lại.”