Xuyên Sách Tiểu Sư Muội Được Dàn Phản Diện Cưng Chiều

Chương 232





Niệm Thanh chớp chớp mắt, cô bé cầm quả trứng, đôi mắt tới lui, đó bỗng nhiên chỉ về phía Tần Tẫn.

“Cho Tần Tẫn!” Cô bé bằng giọng non nớt: "Ăn trứng gà sẽ còn là cha hung dữ nữa.”

Lựa chọn khác của cô bé, là điều mà đều ngờ tới.

Suy nghĩ của trẻ con đơn giản, cô bé cảm thấy Tần Tẫn hòa nhập với tập thể, cảm giác cô đơn, cho nên quan tâm đến , cũng giống như đây cô bé quan tâm đến một Tô Khanh Dung "nhút nhát".

Chẳng qua lựa chọn cũng là đánh bậy đánh bạ mà trúng. Tuy đều đang đùa, sẽ nghiêm túc với một đứa trẻ, nhưng Tề Yếm Thù và Tô Khanh Dung đều là những thật tâm quan tâm cô bé, nếu cô bé cho một trong hai , còn trong lòng chắc chắn cũng sẽ chút mất mát.

Mà Ngu Niệm Thanh đưa quả trứng cho Tần Tẫn — thì vấn đề gì.

Dù thì nhị sư hiện giờ vẫn vai trò là một hàng xóm.

Ai chấp nhặt với hàng xóm chứ? Chỉ cảm thấy con nhà thật lễ phép.

Chính hàng xóm cũng ngờ gọi tên.

“Cho ?” Tần Tẫn ngẩng đầu, ngơ ngác hỏi: "Tại ?”

Niệm Thanh nghĩ nghĩ, cô bé giơ tay lên, bằng giọng non nớt: “Bởi vì là nhị sư mà.”

Tần Tẫn nhận lấy quả trứng, cả đều rơi một trạng thái đờ đẫn.

Trước đây những đối thủ gặp đều mạnh mẽ, từng nghĩ tới một ngày sẽ gặp một thế công mềm mại như , khó lòng phòng , thậm chí cách nào chống đỡ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Màn chia trứng cũng hạ màn, buổi sinh nhật của Niệm Thanh xem như kết thúc viên mãn.

“Thanh Thanh sinh nhật vui vẻ.” Tô Khanh Dung : "Từ nay về , em bốn tuổi .”

“Tốt quá!” Ngu Niệm Thanh hưng phấn : "Em sắp năm tuổi ! Năm tuổi chính là lớn.”

Ý thức cô bé dường như vẫn quên chuyện tháo mặt nạ của , ánh mắt Tạ Quân Từ d.a.o động một chút.

Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện. Bận quá bạn có thể nghe truyện ở YT: Mèo Ghiền Truyện nhé ạ

“Năm tuổi tính là lớn?” Tề Yếm Thù như : "Năm tuổi lớn lắm ?”

Tiểu Niệm Thanh gật đầu lia lịa.

Cũng trách cô bé, từ nhỏ Ngu Tùng Trạch lúc lừa trẻ con liền luôn chỉ sách vở, với cô bé nhiều chuyện đợi đến năm tuổi mới thể . Sau gặp Tạ Quân Từ, Tạ Quân Từ với cô bé đợi năm tuổi sẽ cho cô bé xem dáng vẻ lớp mặt nạ.

Đối với tu sĩ mà , 50 năm, thậm chí 500 năm dường như đều là trong nháy mắt, nhưng đối với một đứa trẻ mà , năm tuổi dường như là một thời gian dài lâu xa vời thể với tới.

Bây giờ, trong lòng Niệm Thanh tràn đầy mong đợi đối với cái tuổi lên năm thần thánh.

Đối với Ngu Niệm Thanh mà , cô bé thật sự siêu hài lòng với việc lớn thêm một tuổi.

Sau khi ăn cơm xong, Tề Yếm Thù bảo cô bé ở cửa chính điện, đó dùng tay đo chiều cao của cô bé, đánh dấu lên cửa ở độ cao hiện tại của cô bé.

Từ ngày đó trở , Niệm Thanh liền nghiện việc so chiều cao, ngày nào cũng la hét đòi đo xem cao lên , khi một ngày đòi đo nhiều .

Tô Khanh Dung đưa tay xoa đầu cô bé, bất đắc dĩ : “Tưới nước cho hoa nhỏ, hoa cũng thể lớn nhanh như . Thanh Thanh qua mấy tháng nữa mới cao lên .”

 


Bạn đang đọc truyện trên truyenvang.com