Xuyên Sách Tiểu Sư Muội Được Dàn Phản Diện Cưng Chiều

Chương 225





Trong trận hỗn loạn , của Tần Tẫn là Tần thị thấy vị tu sĩ ngất xỉu trông tuấn tú, phong nhã, vẻ thô bạo của Long tộc, lòng hiếu kỳ thôi thúc bà cứu .

Sau khi tu sĩ tỉnh , nhân lúc Long tộc đại loạn, nhân cơ hội mang theo Tần thị rời khỏi Long Vực.

Chuyện hệ thống cũng rõ lắm, trong nguyên tác kể chi tiết, chỉ Tần thị mang thai sinh Tần Tẫn, và vì tự ý rời khỏi Long tộc, bà Long tộc hạ lệnh truy sát, Long tộc g.i.ế.c chết.

Tận mắt chứng kiến mối thù g.i.ế.c , cho thiếu niên sinh trong hình kích phát long . Chuyện cũng chấn kinh Long tộc, dù thì đây những con lai huyết thống thuần khiết cả đời chỉ thể tồn tại trong hình , mà cách nào hóa rồng.

Hơn nữa điều quan trọng hơn là, thiên phú cực cao của Hắc Long nhất tộc mang đến sự tàn bạo vô lý, Tần Tẫn hề thể hiện. Dường như nửa huyết thống còn cân bằng một cách cực kỳ hiệu quả thiên phú và bản tính của Hắc long, cho thể luôn luôn duy trì lý trí — điều cho Long tộc vô cùng bất an, chúng nó thường xuyên lo lắng Tần Tẫn khi luyện thành sẽ trở về báo thù.

Long Vực đến nay vẫn từ bỏ việc truy sát Tần Tẫn, chẳng qua chúng nó cũng cần thể diện, sợ việc gióng trống khua chiêng g.i.ế.c sẽ mất mặt Long tộc, cho nên thường xuyên ủy thác cho các tổ chức sát thủ ở các giới để truy sát . Tần Tẫn mỗi đều trở về môn phái với một đầy m.á.u tanh, cũng là vì nguyên nhân .

Tần Tẫn hận Long Vực đến chết, dành bộ thời gian của việc tu luyện và rèn luyện, chẳng qua — nỗ lực như , thế mà cách nào đánh thắng Tạ Quân Từ.

Nếu tính theo tuổi, Tần Tẫn lớn hơn Tạ Quân Từ một chút, thời gian tu luyện cũng dài hơn ít. Cho nên lúc mới môn phái, Tần Tẫn đối với việc Tạ Quân Từ chiếm lấy danh hiệu đại sư cảm thấy vô cùng bất mãn.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện. Bận quá bạn có thể nghe truyện ở YT: Mèo Ghiền Truyện nhé ạ

chính là đánh thắng Tạ Quân Từ, phần lớn thời điểm là hòa .

Hòa đối với Tần Tẫn mà chính là thua, dù thì thời gian tu luyện của và Tạ Quân Từ giống . Điều càng tức giận hơn là, Tạ Quân Từ bất kể chiến cuộc thế nào, mặt chỉ một biểu cảm hề gợn sóng, như một cái mặt chết, mỗi thấy đều Tần Tẫn khó chịu.

Tạ Quân Từ cũng là khi nuôi cô bé, mới dần dần giống một sống.

Tần Tẫn vốn sắp quên mất chuyện đánh Tạ Quân Từ, tu luyện , bây giờ Tô Khanh Dung nhắc tới, vẻ mặt lập tức trở nên nguy hiểm hơn nhiều.

“Chuyện của và tạm thời , thắng ngươi thì vẫn dễ dàng.” Tần Tẫn lạnh lùng : "Có thử một chút ?”

Tô Khanh Dung còn gì, cô bé đối diện ngước mắt lên Tần Tẫn, nhanh chóng cúi đầu, lí nhí : “ Giống cha hung dữ của hàng xóm.”

Tần Tẫn: "……"

Hắn cảm thấy vật nhỏ tuyệt đối cần động não một chút, Tô Khanh Dung cà khịa nhiều câu như cô bé hiểu, chỉ một câu, cô bé chê hung dữ.

Lửa giận của Tần Tẫn như dội một gáo nước lạnh, cũng liền bình tĩnh .


Bạn đang đọc truyện trên truyenvang.com