Xuyên Sách Tiểu Sư Muội Được Dàn Phản Diện Cưng Chiều

Chương 163





Cô bé dùng sức lắc đầu.

“Mỗi đóa hoa đều giống .” Niệm Thanh : "Giống như đời nhiều đứa trẻ, nhưng chỉ một Thanh Thanh thôi.”

Lúc cô bé những lời , khuôn mặt nhỏ nhắn trông nghiêm túc đáng yêu, b.í.m tóc mà Tề Yếm Thù buộc cho cô bé khẽ đung đưa theo động tác. Trong lòng Tô Khanh Dung bỗng dâng lên ý niệm xoa đầu cô bé, nhưng mạnh mẽ đè nén xuống.

“Thanh Thanh đương nhiên là giống ai .” Tô Khanh Dung nhạt .

Người thể khiến Tạ Quân Từ tay cứu giúp, khiến Tề Yếm Thù đổi nguyên tắc của , quả thực đủ độc nhất vô nhị.

“Đây là nơi đến ạ?” Tô Khanh Dung đang trầm tư thì thấy cô bé hỏi.

Hắn ngước mắt lên, khẽ gật đầu.

“Trước đây một thời gian thích nơi .”

Thật chỉ là Tô Khanh Dung sẽ đến nơi , cả biển hoa ở thung lũng đều là do dùng trăm năm thời gian để từ từ vun trồng.

Sau khi cứu về môn phái, tinh thần của Tô Khanh Dung định, tâm ma quá sâu.

Để giảm bớt tình trạng của , bắt đầu trồng hoa. Lúc phiền lòng, lúc sụp đổ, lúc g.i.ế.c … chỉ cần tâm tình bất định, Tô Khanh Dung sẽ đến đây rải một nắm hạt giống, và dùng thiên phú của để chúng nhanh chóng sinh trưởng nảy mầm.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Hắn cho rằng thích hoa, nhưng hoa càng trồng càng nhiều, tự sinh sôi nảy nở, quy mô dần dần càng lúc càng lớn, mà vẫn thể lấp đầy nội tâm khiếm khuyết của Tô Khanh Dung.

Những đóa hoa một nở rộ, nhưng là đóa hoa mà khao khát thời niên thiếu. Vẻ của chúng liên quan gì đến , mà càng giống như một tấm gương, vô cớ cho Tô Khanh Dung cảm thấy bản theo đuổi những thứ đẽ như nhưng nội tâm dơ bẩn, âm u, ngược sẽ cho bệnh tình của nặng thêm.

Sau , Tô Khanh Dung đến đây nữa.

Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện. Bận quá bạn có thể nghe truyện ở YT: Mèo Ghiền Truyện nhé ạ

Nếu hôm nay đưa đứa trẻ , thật sự quẳng thung lũng đầu .

Tô Khanh Dung vốn định gây thêm chuyện, nhưng thấy cô bé thích như , ma xui quỷ khiến mà mở miệng: “Hoa ở đây đều là do trồng.”

“Thật ạ? Lợi hại quá.” Cô bé kinh ngạc thốt lên. Tô Khanh Dung thấy cô bé ngây thơ : “Tam sư và hoa hoa hợp ghê, Thanh Thanh đều thích.”

Bởi vì cả hai đều như .

Nghe cô bé , Tô Khanh Dung lập tức ngây .

Cô bé nhận điều gì bất thường. Một lúc lâu , cô bé đang chuyên tâm ngắm hoa thì thấy giọng khô khốc của thanh niên: “Muội thật sự… nghĩ như ?”

Niệm Thanh chớp chớp mắt, cô bé gật đầu, chút do dự trả lời: “ ạ, Thanh Thanh thích tam sư .”

Cô bé nhớ lời trai dặn, khen ngợi và công nhận nhiều hơn đối với những bạn nhút nhát, cũng giống như cô bé cũng thích khác công nhận .

Nghe cô bé , cho dù là Tô Khanh Dung cũng khỏi chút ngại ngùng, bất đắc dĩ : “Ta cái , là … Aiz, thôi bỏ .”

 


Bạn đang đọc truyện trên truyenvang.com